NLVH làm sáng tỏ ý kiến của nhà thơ Nguyễn Đình Thi “Thơ là tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất của tâm hồn khi đụng chạm tới cuộc sống”

Đề bài: Nhà thơ Nguyễn Đình Thi cho rằng: Thơ là tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất của tâm hồn khi đụng chạm tới cuộc sống. Em hiểu ý kiến trên như thế nào? Hãy làm sáng tỏ ý kiến trên qua bài thơ:

KHÔNG CÓ GÌ TỰ ĐẾN ĐÂU CON

Không có gì tự đến đâu con
Quả muốn ngọt phải tháng ngày tích nhựa
Hoa sẽ thơm khi trải qua nắng lửa
Mùa bội thu trải một nắng hai sương.

Không có gì tự đến dẫu bình thường
Phải bằng cả đôi tay và nghị lực
Như con chim suốt ngày chọn hạt
Năm tháng bao dung nhưng khắc nghiệt lạ kì.

Dẫu bây giờ bố mẹ – đôi khi
Có nặng nhẹ yêu thương và giận dỗi
Có roi vọt khi con hư và dối
Thương yêu con đâu đồng nghĩa với chiều.

Đường con đi dài rộng rất nhiều
Năm tháng nụ xanh giữ cây vươn thẳng
Trời xanh đấy, nhưng chẳng bao giờ lặng
Chỉ có con mới nâng nổi chính mình.

Chẳng có gì tự đến – Hãy đinh ninh.
(Trích Lời ru vầng trăng, Nguyễn Đăng Tấn NXB Lao Động, 2000, Trang 42)

* Chú thích:

– Nguyễn Đăng Tấn là một nhà báo, một nhà thơ với phong cách thơ bình dị nhưng giàu chất triết lí, thể hiện những suy ngẫm, trăn trở về tình yêu thương, về lẽ sống của con người.
– Bài thơ “Không có gì tự đến đâu con”, được nhà thơ Nguyễn Đăng Tấn viết tặng con là Nguyễn Đăng Tiến vào khoảng năm 1995, khi Tiến đang học lớp 3. Bài thơ được in trong tập thơ “Lời ru vầng trăng”, xuất bản năm 2000.

Dàn ý NLVH làm sáng tỏ ý kiến của nhà thơ Nguyễn Đình Thi “Thơ là tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất của tâm hồn khi đụng chạm tới cuộc sống”

Mở bài

– Giới thiệu về thơ ca: Một loại hình nghệ thuật đặc biệt, dùng ngôn từ để truyền tải cảm xúc và tư tưởng.
– Dẫn dắt vào quan điểm của Nguyễn Đình Thi về thơ ca: “Tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất khi đụng chạm tới cuộc sống”.
– Nêu vấn đề nghị luận: Phân tích ý nghĩa của quan điểm này và chứng minh qua bài thơ “Không có gì tự đến đâu con” của Nguyễn Đăng Tấn.

Thơ ca là tiếng lòng của con người, nơi gửi gắm những xúc cảm sâu thẳm và những rung động chân thực trước cuộc sống. Nguyễn Đình Thi từng khẳng định: “Tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất khi đụng chạm tới cuộc sống”, nhấn mạnh mối quan hệ mật thiết giữa thơ và hiện thực. Đó không chỉ là sự phản ánh cuộc đời mà còn là sự thăng hoa của cảm xúc, khi tâm hồn nhà thơ giao hòa với những điều bình dị nhưng đầy ý nghĩa. Bài thơ “Không có gì tự đến đâu con” của Nguyễn Đăng Tấn chính là một minh chứng sinh động cho quan điểm này, khi từng câu chữ chất chứa những trải nghiệm, tình yêu thương và triết lý sống sâu sắc.

Thân bài

Giải thích:
– Thơ là một loại hình nghệ thuật sử dụng ngôn từ để biểu đạt những rung động sâu sắc của tâm hồn con người.
– “Tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất” là những cảm xúc chân thật, mãnh liệt bật ra trong khoảnh khắc thăng hoa trước cuộc sống.
– “Đụng chạm tới cuộc sống” là khi người nghệ sĩ đối diện với thực tế, cảm nhận và thấu hiểu cuộc đời để truyền tải vào thơ.
=> Nguyễn Đình Thi khẳng định mối quan hệ khăng khít giữa hiện thực, tác giả và tác phẩm. Quá trình sáng tạo thơ ca là sự kết hợp giữa cảm xúc và hiện thực đời sống.

Bàn luận:
– Thơ là tiếng nói đầu tiên của tâm hồn khi chạm vào cuộc sống bởi lẽ thơ xuất phát từ tình cảm, là công cụ để bộc lộ cảm xúc sâu sắc của con người.
– Thơ ca không chỉ phản ánh mà còn chắt lọc hiện thực, cái đẹp trong thơ phải gắn liền với những giá trị chân thực của đời sống.
– Ngoài cảm xúc, thơ còn là nghệ thuật của ngôn từ, đòi hỏi người nghệ sĩ phải biết chọn lựa hình ảnh, nhịp điệu, âm hưởng phù hợp để truyền tải hiệu quả nhất.

Chứng minh:
Phân tích bài thơ “Không có gì tự đến đâu con” của Nguyễn Đăng Tấn để làm rõ nhận định.

Luận điểm 1:
Bài thơ thể hiện tiếng nói đầu tiên của tâm hồn nhà thơ khi chạm vào cuộc sống.
– Đó là lời tâm sự, nhắn nhủ của một người cha dành cho con, truyền tải những bài học quý giá về cuộc sống.
– Người cha giúp con hiểu quy luật cuộc đời: Không có gì tự nhiên mà có, mọi thành quả đều cần sự cố gắng, kiên trì và ý chí.
– Thông qua những hình ảnh quen thuộc như “roi vọt”, “yêu thương”, “nặng nhẹ”, người cha thể hiện cách giáo dục con đầy trách nhiệm nhưng cũng tràn ngập tình yêu thương.
– Ông khuyên con phải vững vàng trước thử thách, không gục ngã trước khó khăn, giữ vững niềm tin và bản lĩnh để trưởng thành.
– Những hình ảnh giàu ý nghĩa như “Đường con đi dài rộng”, “năm tháng nụ xanh giữ cây vươn thẳng” mang tính biểu tượng sâu sắc về hành trình cuộc đời.

Luận điểm 2:
Hình thức nghệ thuật đặc sắc góp phần thể hiện sâu sắc thông điệp bài thơ.
– Thể thơ tự do giúp lời thơ mềm mại, phù hợp với lối diễn đạt tâm tình, dặn dò.
– Hình ảnh bình dị nhưng mang tính biểu tượng, thể hiện chiều sâu tư tưởng.
– Ngôn ngữ trong sáng, biểu cảm, giọng điệu tha thiết nhưng cũng đầy trang trọng.
– Sử dụng thành công các biện pháp tu từ như ẩn dụ, nhân hóa, so sánh, điệp ngữ, tạo sức gợi mạnh mẽ cho bài thơ.

Đánh giá:
– Nhận định của Nguyễn Đình Thi về thơ là hoàn toàn đúng đắn. Mỗi tác phẩm nghệ thuật chân chính đều bắt nguồn từ cuộc đời và mang đến những cảm xúc chân thật nhất.
– Quá trình sáng tạo không chỉ dừng lại ở việc sáng tác mà còn ở sự tiếp nhận và rung động của người đọc trước tác phẩm.
– Thơ ca không chỉ phản ánh hiện thực mà còn giúp con người nhận ra những giá trị sâu sắc của cuộc sống, nuôi dưỡng tâm hồn và cảm xúc.

Kết bài

– Khẳng định lại tính đúng đắn của nhận định: Thơ ca bắt nguồn từ hiện thực, là tiếng nói chân thực của tâm hồn khi chạm đến cuộc đời.
– Nhấn mạnh ý nghĩa của bài thơ “Không có gì tự đến đâu con”: Không chỉ là tiếng lòng của người cha mà còn là thông điệp sâu sắc về cuộc sống.
– Mở rộng vấn đề: Giá trị của thơ ca trong việc lưu giữ cảm xúc và làm phong phú tâm hồn con người.
Bài học rút ra:
– Với người sáng tác: Nhà thơ cần sáng tạo bằng cả trái tim, tâm huyết và tài năng, để mỗi tác phẩm đều mang dấu ấn cá nhân và chạm đến trái tim người đọc.
– Với người tiếp nhận: Đọc thơ bằng cả tâm hồn, cảm nhận những tâm tư của tác giả và trân trọng những giá trị tinh thần mà tác phẩm mang lại.

Quan điểm của Nguyễn Đình Thi về thơ ca là hoàn toàn chính xác, bởi mọi tác phẩm nghệ thuật chân chính đều bắt nguồn từ cuộc đời và sự rung cảm của người nghệ sĩ. Bài thơ “Không có gì tự đến đâu con” không chỉ thể hiện tâm tư của người cha dành cho con mà còn truyền tải một thông điệp sâu sắc về giá trị của sự nỗ lực và ý chí trong cuộc sống. Thơ không chỉ là tiếng nói cá nhân mà còn là cầu nối giữa tâm hồn con người với hiện thực, giúp mỗi chúng ta thêm trân trọng những rung động đẹp đẽ của cuộc đời.

Bài văn mẫu NLVH làm sáng tỏ ý kiến của nhà thơ Nguyễn Đình Thi “Thơ là tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất của tâm hồn khi đụng chạm tới cuộc sống”

Bài văn mẫu 1

Thơ ca là tiếng lòng của con người, là nơi gửi gắm những rung động chân thực và sâu sắc nhất trước cuộc sống. Từ lâu, thơ đã không chỉ đơn thuần là những con chữ mà còn là sự thăng hoa của cảm xúc, là sự hòa quyện giữa tâm hồn nhà thơ với nhịp đập của cuộc đời. Nguyễn Đình Thi từng khẳng định: *“Tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất khi đụng chạm tới cuộc sống”*, để nhấn mạnh rằng, thơ ca không thể tách rời hiện thực, không thể chỉ là những lời bay bổng hời hợt mà phải bắt nguồn từ những cảm xúc chân thật nhất. Quan điểm ấy càng được thể hiện rõ nét qua bài thơ *“Không có gì tự đến đâu con”* của Nguyễn Đăng Tấn, một tác phẩm chứa đựng những triết lý nhân sinh sâu sắc và những lời nhắn nhủ đầy yêu thương của người cha dành cho con.

Thơ ca, trước hết, là tiếng nói tự nhiên nhất của tâm hồn khi chạm vào cuộc sống. Không có một tác phẩm nghệ thuật nào ra đời từ sự trống rỗng, cũng như không có một bài thơ nào thực sự chạm đến trái tim người đọc nếu nó không xuất phát từ những rung động chân thật của tác giả. Bài thơ *“Không có gì tự đến đâu con”* là một minh chứng cho điều đó. Từng câu chữ vang lên như lời tâm sự nhẹ nhàng mà sâu lắng của người cha, không chỉ nhắc nhở con về những quy luật của cuộc đời mà còn gửi gắm trong đó cả tình yêu thương vô bờ bến. Cuộc sống không có gì tự nhiên mà đến, con người phải trải qua thử thách, phải kiên trì và nỗ lực thì mới đạt được điều mình mong muốn. Đó là một bài học lớn mà người cha muốn con mình thấu hiểu để có thể vững bước trên đường đời.

Không chỉ là sự nhắn nhủ về ý chí và nghị lực, bài thơ còn gợi lên một tình cảm gia đình thiêng liêng. Trong từng lời dặn dò, người cha không chỉ là một người chỉ bảo mà còn là một chỗ dựa vững chắc cho con, là người luôn âm thầm dõi theo và tin tưởng con sẽ trưởng thành. Những câu thơ giản dị nhưng thấm đẫm tình cảm, những hình ảnh mang tính biểu tượng sâu sắc đã giúp bài thơ trở thành một tác phẩm vừa mang giá trị nghệ thuật, vừa giàu ý nghĩa nhân văn.

Nguyễn Đình Thi đã nói đúng về thơ ca. Một bài thơ thực sự có giá trị không chỉ là sự chắt lọc của câu chữ, không chỉ đơn thuần là một sản phẩm nghệ thuật mà còn là tiếng nói của trái tim, là sự rung động mãnh liệt trước cuộc đời. Bài thơ *“Không có gì tự đến đâu con”* không chỉ là những lời dặn dò mà còn là một thông điệp sâu sắc về ý chí, nghị lực và tình yêu thương. Mỗi người đọc, khi lắng lòng trước những vần thơ ấy, sẽ không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của ngôn từ mà còn thấy mình trong đó, thấy những bài học quý giá cho chính cuộc đời mình.

Bài văn mẫu 2

Thơ ca là sự kết tinh của cảm xúc và hiện thực, là nơi tâm hồn con người được bộc lộ một cách chân thành nhất. Nguyễn Đình Thi từng nhấn mạnh: *”Tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất khi đụng chạm tới cuộc sống”*, để khẳng định rằng, một bài thơ chân chính phải xuất phát từ những rung động mãnh liệt trước cuộc đời. Đó không chỉ là sự cảm nhận mà còn là sự thấu hiểu, sự hòa quyện giữa trái tim người nghệ sĩ với những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Tư tưởng ấy được thể hiện rõ nét qua bài thơ *“Không có gì tự đến đâu con”* của Nguyễn Đăng Tấn, một tác phẩm không chỉ giàu giá trị nghệ thuật mà còn mang trong mình thông điệp sâu sắc về nghị lực và tình yêu thương.

Khi viết thơ, người nghệ sĩ không thể tách rời khỏi cuộc sống. Chính những gì họ nhìn thấy, trải nghiệm và cảm nhận sẽ trở thành nguồn cảm hứng để họ sáng tạo. *“Không có gì tự đến đâu con”* là bài thơ thể hiện trọn vẹn điều đó. Không phải là những lời giáo huấn khô khan, tác giả mượn lời người cha để gửi gắm những bài học lớn lao về cuộc đời. Mọi thành công, mọi giá trị đều cần có sự đánh đổi và nỗ lực, giống như một cái cây muốn vươn cao phải bám rễ thật sâu vào lòng đất. Người cha muốn con hiểu rằng, con đường phía trước có thể rất dài, rất rộng, nhưng nếu biết kiên trì, biết giữ vững ý chí, thì con sẽ đến được nơi mình mong muốn.

Ẩn sau những lời dạy dỗ ấy là một tình cảm gia đình sâu nặng. Người cha trong bài thơ không chỉ là một người truyền đạt tri thức, mà còn là một người luôn ở bên con, sẵn sàng nâng đỡ con mỗi khi con vấp ngã. Những câu thơ nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng, những hình ảnh giàu tính biểu tượng đã giúp bài thơ chạm đến trái tim người đọc. Không chỉ là một bài học cho riêng nhân vật trong thơ, mà đó còn là lời nhắn nhủ cho mỗi chúng ta trong cuộc sống.

Thơ ca là tiếng nói của cảm xúc, và một bài thơ hay là bài thơ có thể khơi dậy cảm xúc nơi người đọc. Quan điểm của Nguyễn Đình Thi không chỉ đúng với *“Không có gì tự đến đâu con”* mà còn đúng với mọi tác phẩm nghệ thuật đích thực. Cuộc sống chính là nguồn cảm hứng vô tận, là nơi để người nghệ sĩ tìm thấy tiếng nói của riêng mình. Và chính nhờ những vần thơ ấy, chúng ta – những người đọc – có cơ hội để lắng nghe, để suy ngẫm và để trân trọng hơn những giá trị của cuộc sống.

Bài văn mẫu 3

Thơ không chỉ là những con chữ được sắp xếp có vần điệu, mà quan trọng hơn, đó là sự kết tinh của cảm xúc, của những rung động chân thực trước cuộc đời. Nguyễn Đình Thi từng nói: *“Tiếng nói đầu tiên, tiếng nói thứ nhất khi đụng chạm tới cuộc sống”*, nhấn mạnh rằng, một bài thơ thực sự có giá trị phải xuất phát từ hiện thực, phải mang theo hơi thở cuộc sống. Chỉ khi nào người nghệ sĩ thấu hiểu và đồng cảm với những điều bình dị xung quanh, khi ấy thơ ca mới thực sự có sức lay động lòng người. Quan điểm ấy càng trở nên rõ ràng hơn khi đọc bài thơ *“Không có gì tự đến đâu con”* của Nguyễn Đăng Tấn, một tác phẩm vừa giàu tính triết lý vừa đong đầy tình cảm yêu thương.

Không có điều gì trong cuộc đời tự nhiên mà đến, cũng giống như một bài thơ không thể ra đời từ sự hời hợt và vô cảm. Từng câu chữ trong bài thơ *“Không có gì tự đến đâu con”* vang lên như một lời dặn dò chân thành mà sâu sắc của người cha dành cho con. Đó không chỉ là những lời khuyên mà còn là sự chiêm nghiệm, là những bài học rút ra từ chính cuộc sống. Muốn đạt được thành công, con người phải trải qua thử thách, phải có ý chí và nghị lực. Cũng như trong tự nhiên, cây muốn lớn phải chịu được gió, sông muốn chảy xa phải vượt qua ghềnh thác.

Bài thơ không chỉ gửi gắm triết lý về cuộc sống mà còn là một biểu tượng của tình cảm gia đình. Ẩn sau từng câu chữ là hình ảnh một người cha đầy yêu thương nhưng cũng rất nghiêm khắc, mong con có thể trưởng thành và mạnh mẽ trước sóng gió cuộc đời. Những vần thơ bình dị nhưng sâu sắc đã làm cho bài thơ trở thành một tác phẩm có sức truyền cảm mạnh mẽ.

Quan điểm của Nguyễn Đình Thi về thơ ca hoàn toàn đúng đắn. Một bài thơ thực sự có giá trị phải bắt nguồn từ cuộc sống, từ những cảm xúc chân thực nhất. Và chỉ khi nào người đọc cảm nhận được hơi thở cuộc đời trong những vần thơ, khi ấy thơ ca mới thực sự chạm đến trái tim con người.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *