NLVH về ý kiến của Romwn Ingarden “Mọi tác phẩm văn học đều dang dở, luôn đòi hỏi sự bổ sung mà ta không bao giờ đạt được giới hạn cuối cùng bằng văn bản”

Đề bài: Bàn về tác phẩm văn học, Romwn Ingarden cho rằng: “Mọi tác phẩm văn học đều dang dở, luôn đòi hỏi sự bổ sung mà ta không bao giờ đạt được giới hạn cuối cùng bằng văn bản”
( Trích “ Kiệt tác dang dở”, Uông Triều)
Anh/chị hiểu ý kiến trên như thế nào? Bằng trải nghiệm văn học của mình, hãy làm sáng tỏ nhận định trên.

Dàn ý NLVH về ý kiến của Romwn Ingarden “Mọi tác phẩm văn học đều dang dở, luôn đòi hỏi sự bổ sung mà ta không bao giờ đạt được giới hạn cuối cùng bằng văn bản”

Mở bài:

– Giới thiệu về quá trình tiếp nhận văn học: Văn học không chỉ là sản phẩm của nhà văn mà còn là sự đồng sáng tạo của người đọc.

– Đặt vấn đề nghị luận: Tác phẩm văn học luôn mang tính mở, chứa đựng những khoảng trống nghệ thuật để độc giả khám phá và bổ sung ý nghĩa.

– Nêu nhận định chính: Một tác phẩm không bao giờ hoàn toàn khép kín mà luôn đòi hỏi sự tiếp nhận và diễn giải từ nhiều góc độ khác nhau.

Văn học không chỉ là tấm gương phản chiếu hiện thực mà còn là thế giới của những cảm xúc, suy tư và triết lý nhân sinh. Quá trình tiếp nhận văn học không dừng lại ở việc đọc mà còn là sự tương tác, khám phá và bổ sung những tầng ý nghĩa ẩn sâu trong từng tác phẩm. Chính vì vậy, một tác phẩm văn học không bao giờ là hoàn toàn khép kín mà luôn mở ra những không gian mới mẻ để người đọc tiếp tục đồng sáng tạo.

Triển khai vấn đề nghị luận:

Giải thích, bàn luận về nhận định:

– Khái niệm “dang dở” trong văn học không chỉ đơn thuần là sự thiếu hụt về nội dung hay hình thức, mà đó chính là những khoảng trống nghệ thuật, những dư âm giàu sức gợi, cho phép người đọc tự tìm ra câu trả lời của riêng mình.

– Việc “luôn đòi hỏi sự bổ sung mà ta không bao giờ đạt được giới hạn cuối cùng bằng văn bản” nhấn mạnh rằng tác phẩm văn học dù đã hoàn thiện nhưng không bao giờ là cố định. Ý nghĩa của nó luôn thay đổi tùy theo bối cảnh, thời gian, và cách nhìn nhận của mỗi người đọc. Một tác phẩm có thể mang những tầng ý nghĩa khác nhau khi được đọc ở những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời.

– Quan điểm này đề cao tính mở của tác phẩm văn học cũng như vai trò quan trọng của người đọc trong việc tiếp nhận và hoàn thiện ý nghĩa tác phẩm.

Tác phẩm văn học và sự tương tác với người đọc:

– Văn học là nghệ thuật của ngôn từ, và ngôn từ mang tính mơ hồ, đa nghĩa, giàu hình tượng. Điều đó khiến cho mỗi người đọc khi tiếp cận tác phẩm sẽ có những cảm nhận riêng, làm phong phú thêm chiều sâu tư tưởng mà tác phẩm vốn có.

– Một tác phẩm văn học không chỉ là sản phẩm sáng tạo của nhà văn mà còn là quá trình đồng sáng tạo với người đọc. Nhà văn có thể hoàn thành tác phẩm, nhưng người đọc mới chính là những người góp phần hoàn tất ý nghĩa của nó thông qua sự cảm thụ và suy tư cá nhân.

– Việc tiếp nhận văn học không mang tính thụ động, mà luôn gắn với ý thức chủ quan của người đọc. Bối cảnh lịch sử, nền tảng tri thức, văn hóa và trải nghiệm cá nhân sẽ ảnh hưởng đến cách mỗi người lý giải tác phẩm, khiến cho một tác phẩm có thể mang những giá trị khác nhau ở mỗi thời đại.

Chứng minh qua các tác phẩm văn học:

– Có thể lấy dẫn chứng từ các tác phẩm văn học ở nhiều thể loại, nhiều thời kỳ khác nhau để minh họa cho tính đa nghĩa và mở của văn bản văn học.

– Một số tác phẩm chứa đựng những khoảng trống, những tầng sâu triết lý mà người đọc phải tự mình khám phá như nỗi niềm nhân sinh, tình yêu quê hương, ký ức tuổi thơ hay sự hoài niệm về thời gian.

– Tác phẩm văn học không chỉ truyền tải nội dung mà còn thể hiện qua những thủ pháp nghệ thuật tinh tế, tạo nên sự phong phú và chiều sâu cảm xúc nơi người đọc.

Đánh giá và mở rộng vấn đề:

– Thời gian và độc giả chính là những thước đo quan trọng nhất để đánh giá giá trị của một tác phẩm văn học. Một tác phẩm thực sự có sức sống sẽ không chỉ dừng lại ở một giai đoạn mà còn tiếp tục lan tỏa qua nhiều thế hệ độc giả.

– Đọc văn học không chỉ là tiếp nhận mà còn là sự hòa mình vào thế giới nghệ thuật, lắng nghe tiếng lòng của tác giả, trân trọng những giá trị tư tưởng và cái đẹp trong từng câu chữ.

– Người đọc cần có sự chủ động, nhạy bén để khám phá những tầng sâu ý nghĩa, để không chỉ nhìn thấy nội dung bề mặt mà còn cảm nhận được những thông điệp nhân sinh ẩn sau tác phẩm.

– Văn học có thể được sáng tạo trong một thời điểm nhất định, nhưng nếu nó chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc, nó sẽ vượt qua thời gian để mãi mãi đồng hành cùng nhân loại.

Kết bài:

– Khẳng định lại vấn đề: Giá trị của một tác phẩm văn học không chỉ nằm trong nội dung mà còn ở quá trình tiếp nhận, tái tạo của độc giả qua thời gian.

– Mở rộng: Văn học chân chính luôn vượt qua giới hạn của văn bản để chạm đến trái tim nhiều thế hệ độc giả.

– Nhấn mạnh vai trò của người đọc: Để tác phẩm thực sự sống mãi, người đọc cần trân trọng và khám phá những tầng sâu ý nghĩa của nó.

Một tác phẩm văn học không phải là một chỉnh thể bất biến mà luôn mở ra những khả năng mới trong quá trình tiếp nhận. Sự tương tác giữa nhà văn và người đọc tạo nên giá trị đích thực của văn chương. Chính người đọc là những người tiếp thêm sức sống cho tác phẩm, để văn học không ngừng chuyển động và lan tỏa trong dòng chảy của thời gian. Như Maxim Gorky từng nói: “Văn học là nhân học” – một tác phẩm chỉ thực sự sống mãi khi nó có thể chạm đến trái tim người đọc và phản ánh những giá trị muôn đời của con người.

Bài văn mẫu NLVH về ý kiến của Romwn Ingarden “Mọi tác phẩm văn học đều dang dở, luôn đòi hỏi sự bổ sung mà ta không bao giờ đạt được giới hạn cuối cùng bằng văn bản”

Bài văn mẫu 1

Văn học không chỉ là nghệ thuật của ngôn từ mà còn là cầu nối giữa tâm hồn con người với thế giới rộng lớn. Một tác phẩm văn học, dù được viết ra từ hàng trăm năm trước, vẫn có thể lay động trái tim độc giả hôm nay bởi tính mở, sự đa nghĩa và sức gợi sâu xa. Chính sự tiếp nhận của người đọc mới là yếu tố hoàn tất ý nghĩa của tác phẩm, bởi mỗi cá nhân với vốn sống và trải nghiệm khác nhau sẽ có cách cảm nhận riêng biệt.

Không phải ngẫu nhiên mà có những tác phẩm được yêu thích qua nhiều thế hệ, mỗi thời kỳ lại được hiểu theo một cách khác nhau. Nhà văn có thể là người tạo nên tác phẩm, nhưng chính người đọc mới góp phần làm nên giá trị lâu dài của nó. Những khoảng lặng, những lớp nghĩa chưa bộc lộ hết trong từng câu chữ chính là không gian để người đọc bước vào, khám phá và diễn giải theo cách của mình. Tính mở của tác phẩm văn học khiến nó không bao giờ có một giới hạn cuối cùng. Cùng một câu chuyện, một bài thơ, nhưng khi đọc ở những thời điểm khác nhau trong cuộc đời, ta lại có những suy nghĩ khác đi, sâu sắc hơn, chín chắn hơn.

Nhìn vào những tác phẩm văn chương kinh điển, ta càng thấy rõ điều này. “Truyện Kiều” của Nguyễn Du từ lâu đã trở thành một kiệt tác, nhưng mỗi thế hệ độc giả lại có cách tiếp cận khác nhau. Có người nhìn thấy trong đó nỗi đau của con người trong xã hội phong kiến bất công, có người lại cảm nhận được vẻ đẹp nhân văn của lòng nhân ái, sự đồng cảm giữa con người với con người. Hay như “Chí Phèo” của Nam Cao, không chỉ dừng lại ở câu chuyện về một kẻ bị tha hóa mà còn là tiếng nói đau xót về số phận con người dưới đáy xã hội, đặt ra nhiều suy ngẫm về bản chất thiện lương của con người.

Văn học là một dòng chảy không ngừng, và người đọc chính là những người góp phần làm phong phú thêm dòng chảy ấy. Một tác phẩm thực sự có giá trị không phải vì nó cố định một ý nghĩa duy nhất, mà bởi nó có thể sống mãi trong lòng độc giả, tiếp tục được diễn giải, được thấu hiểu theo những cách mới mẻ. Chỉ khi người đọc thực sự nhập tâm, rung động trước tác phẩm, thì văn học mới có thể hoàn thành trọn vẹn sứ mệnh của mình.

Bài văn mẫu 2

Mỗi tác phẩm văn học là một thế giới rộng lớn, nơi mà nhà văn tạo nên nhưng chính người đọc mới quyết định ý nghĩa cuối cùng. Một bài thơ, một câu chuyện dù hoàn chỉnh về mặt câu chữ nhưng chưa bao giờ khép lại về mặt ý nghĩa. Bởi lẽ, văn học không chỉ là sự sáng tạo của người viết mà còn là hành trình đồng sáng tạo của người đọc.

Đọc một tác phẩm không đơn thuần là tiếp nhận thông tin mà còn là quá trình khám phá, suy ngẫm và cảm nhận. Có những chi tiết, những khoảng lặng mà nhà văn cố ý để lại, đòi hỏi độc giả phải tự lấp đầy bằng tư duy và trải nghiệm của mình. Khi đọc “Vợ nhặt” của Kim Lân, có người cảm nhận được tình yêu thương giữa những con người nghèo khổ trong thời kỳ đói kém, nhưng cũng có người trăn trở về những giá trị nhân sinh sâu sắc mà tác giả gửi gắm. Cùng một câu chuyện, nhưng mỗi người sẽ có một góc nhìn khác nhau.

Chính vì vậy, một tác phẩm văn học không bao giờ dừng lại ở một cách hiểu duy nhất. Ở mỗi giai đoạn lịch sử, dưới mỗi góc nhìn của từng thế hệ, ý nghĩa của tác phẩm lại được mở rộng và sâu sắc thêm. “Nhật ký trong tù” của Hồ Chí Minh không chỉ thể hiện ý chí kiên cường của người chiến sĩ cách mạng mà còn mang đến những triết lý sâu xa về cuộc đời và nhân sinh. “Lão Hạc” của Nam Cao không chỉ là câu chuyện về một con người nghèo khổ mà còn đặt ra những câu hỏi về đạo đức, về sự tàn nhẫn của xã hội đối với những con người bé nhỏ.

Văn học chân chính không chỉ phản ánh hiện thực mà còn khơi gợi những cảm xúc, suy tư trong lòng người đọc. Một tác phẩm thực sự sống mãi là tác phẩm có thể lay động con người qua nhiều thế hệ, mang đến những giá trị mới mẻ mỗi khi được đọc lại. Và để tác phẩm có thể chạm đến trái tim người đọc, cần có những độc giả biết cảm nhận, biết trân trọng và khám phá từng lớp nghĩa ẩn chứa trong từng câu chữ.

Bài văn mẫu 3

Văn học không chỉ là thế giới của chữ nghĩa mà còn là nơi lưu giữ những xúc cảm và suy tư sâu sắc của con người. Một tác phẩm, dù đã được viết ra từ rất lâu, vẫn luôn mở rộng những tầng ý nghĩa mới nhờ vào sự tiếp nhận và cảm nhận của người đọc. Mỗi người khi đến với văn học đều mang theo những trải nghiệm riêng, những suy nghĩ riêng, và chính điều đó đã làm nên sự phong phú của tác phẩm.

Tác phẩm văn học không khép kín mà luôn để lại những khoảng trống, những tầng nghĩa sâu xa để người đọc tự khám phá. Nhà văn tạo nên câu chuyện, nhưng chính độc giả mới là người hoàn tất ý nghĩa của câu chuyện ấy. Khi đọc “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam, có người sẽ cảm nhận được vẻ đẹp lãng mạn và nhẹ nhàng của truyện ngắn này, nhưng cũng có người nhận ra nỗi buồn man mác, sự bế tắc và khao khát đổi thay của con người trong xã hội cũ. Cùng một tác phẩm nhưng lại mang đến những rung động khác nhau tùy vào người đọc.

Điều đó lý giải vì sao một tác phẩm văn học có thể tồn tại hàng trăm năm nhưng vẫn không ngừng được khám phá và diễn giải. “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố không chỉ là tiếng kêu xót xa cho số phận người nông dân mà còn đặt ra những vấn đề nhức nhối về xã hội bất công. “Truyện Kiều” của Nguyễn Du không chỉ là câu chuyện về một người con gái tài sắc nhưng bạc mệnh mà còn chứa đựng những triết lý sâu xa về số phận con người, nhân sinh và thời cuộc.

Sự sống của văn học không nằm trong những câu chữ khô cứng, mà nằm trong trái tim người đọc. Một tác phẩm chỉ thực sự có giá trị khi nó có thể đánh thức những xúc cảm chân thật, lay động tâm hồn và để lại dư âm lâu dài. Và để làm được điều đó, người đọc cần đặt mình vào tác phẩm, cảm nhận nó bằng cả trái tim và khối óc, để văn học không chỉ là những con chữ mà trở thành một phần của cuộc sống.

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *