Đề bài: Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ của em về bài thơ “Nhớ” của tác giả Nguyễn Đình Thi.
Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây
Anh yêu em như anh yêu đất nước
Vất vả đau thương tươi thắm vô ngần
Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước
Mỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn
Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người.
( Nhớ – Nguyễn Đình Thi)
* Chú thích:
– Nguyễn Đình Thi (1924- 2003) là một nghệ sĩ đa tài. Ông sáng tác nhạc, làm thơ, viết tiểu thuyết, kịch, tiểu luận phê bình; ở lĩnh vực nào ông cũng có những đóng góp đáng trân trọng. Thơ ông tự do, phóng khoáng mà vẫn hàm súc, sâu lắng, suy tư, dạt dào cảm xúc, giàu nhạc điệu và có nhiều tìm tòi theo hướng hiện đại.
– Bài thơ “Nhớ” của Nguyễn Đình Thi được tác giả sáng tác trong kháng chiến chống Pháp, là một trong những bài thơ tình hay thời chống Pháp và cũng là một trong những bài thơ tình đặc sắc trong thơ Việt Nam hiện đại.
Dàn ý NLVH Cảm nhận bài thơ Nhớ của tác giả Nguyễn Đình Thi
Giới thiệu tác phẩm
– Giới thiệu nhan đề, tác giả và hoàn cảnh sáng tác của bài thơ.
– Nêu cảm nhận chung về bài thơ: một tác phẩm giàu cảm xúc, kết tinh tình yêu đôi lứa và lòng yêu nước.
Tình yêu luôn là một trong những đề tài bất tận của thơ ca, đặc biệt là khi nó hòa quyện với lòng yêu nước. Trong dòng chảy văn học cách mạng, nhiều tác phẩm đã khắc họa vẻ đẹp của tình yêu đôi lứa gắn liền với tình yêu quê hương, đất nước. Bài thơ của Nguyễn Đình Thi là một minh chứng tiêu biểu cho tinh thần ấy. Bằng cảm xúc chân thành và nghệ thuật đặc sắc, tác giả đã khắc họa tình yêu của người chiến sĩ – một tình yêu vừa tha thiết, nồng nàn, vừa mang tầm vóc lớn lao khi hòa cùng tình yêu Tổ quốc.
Cảm nghĩ về nội dung bài thơ
– Mạch cảm xúc: bài thơ là lời tâm sự của người chiến sĩ xa quê hương, gửi gắm tình yêu và nỗi nhớ đến người mình thương.
– Chủ đề chính: Tình yêu lứa đôi không tách rời tình yêu đất nước, mà hòa quyện và nâng đỡ lẫn nhau.
– Thông điệp ý nghĩa: Tình yêu giữa những con người có chung lý tưởng cách mạng không chỉ là nỗi nhớ cá nhân mà còn là biểu tượng của lòng yêu nước.
Cảm nhận về nghệ thuật
– Thể thơ tám chữ với nhịp ngắt linh hoạt (4/4, 3/5), tạo âm hưởng trữ tình, sâu lắng.
– Hình ảnh thơ giản dị mà giàu tầng nghĩa: “Ngôi sao nhớ”, “ngọn lửa hồng” – biểu tượng của tình yêu và niềm tin vững bền.
– Phép tu từ đặc sắc: so sánh “Anh yêu em như anh yêu đất nước” làm nổi bật sự hòa quyện giữa tình yêu cá nhân và tình yêu Tổ quốc.
– Nhân hóa “ngôi sao nhớ” tạo chiều sâu cảm xúc, gợi không gian bao la của nỗi nhớ.
Khái quát cảm nghĩ về bài thơ
– Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của người chiến sĩ mà còn là bài ca về tình yêu cao đẹp, thiêng liêng.
– Nguyễn Đình Thi đã thành công trong việc thể hiện vẻ đẹp của tình yêu đôi lứa gắn liền với lòng yêu nước, thể hiện tinh thần cách mạng cháy bỏng.
– Tác phẩm để lại trong lòng người đọc niềm tự hào và sự trân trọng đối với những tình cảm cao quý của con người trong thời chiến.
Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của một người chiến sĩ mà còn là bản tình ca về lòng yêu nước và tình yêu đôi lứa trong thời chiến. Qua mạch cảm xúc dạt dào, hình ảnh thơ giàu sức gợi cùng những biện pháp nghệ thuật tinh tế, Nguyễn Đình Thi đã khẳng định một chân lý sâu sắc: tình yêu cá nhân khi gắn liền với tình yêu đất nước sẽ trở nên bất diệt và đáng trân trọng. Tác phẩm để lại trong lòng người đọc sự xúc động, tự hào và ngưỡng mộ đối với những con người đã sống và yêu bằng cả trái tim, sẵn sàng hy sinh vì quê hương, dân tộc.
Bài văn mẫu NLVH Cảm nhận bài thơ Nhớ của tác giả Nguyễn Đình Thi
Nguyễn Đình Thi không chỉ là một nhà thơ lớn mà còn là người tiên phong trong việc cách tân thơ ca kháng chiến. Ông thử nghiệm thơ không vần, mang đến những cuộc tranh luận sôi nổi trong giới văn nghệ sĩ Việt Bắc thời kháng chiến chống Pháp. Sự đổi mới này không chỉ nằm ở hình thức mà còn thể hiện rõ trong tư tưởng thơ ca, đặc biệt là trong bài “Nhớ”, nơi tình yêu cá nhân hòa quyện chặt chẽ với tình yêu đất nước.
Nỗi nhớ trong bài thơ được mở rộng, không còn bó hẹp trong khuôn khổ không gian nhỏ bé của ca dao mà vươn đến tầm vóc lớn lao của người chiến sĩ. Nếu như trong ca dao, sự nhớ thương thường được thể hiện qua những hình ảnh quen thuộc như:
“Khăn thương nhớ ai
Khăn rơi xuống đất
Đèn thương nhớ ai
Mà đèn không tắt”
thì trong thơ Nguyễn Đình Thi, những hình ảnh ấy đã có sự chuyển biến mạnh mẽ:
“Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây”
Sao và lửa không chỉ là hình ảnh tượng trưng cho nỗi nhớ mà còn trực tiếp tham gia vào cuộc chiến đấu. Chúng không đơn thuần là phương tiện để bộc lộ tình cảm mà trở thành biểu tượng của lý tưởng cách mạng, vừa soi sáng, vừa sưởi ấm lòng người chiến sĩ. Tình yêu riêng tư giờ đây không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn mang sức mạnh của một lý tưởng lớn.
Tình yêu trong bài thơ không còn bị giới hạn trong những hình ảnh “ra ngẩn vào ngơ” mà hòa cùng với tình yêu nước, tình đồng chí. Vì thế, câu thơ:
“Anh yêu em như anh yêu đất nước”
Câu thơ “Anh yêu em như anh yêu đất nước” thể hiện một cách độc đáo và sâu sắc mối liên hệ giữa tình yêu đôi lứa và tình yêu quê hương, đất nước. Câu thơ sử dụng phép so sánh trực tiếp, đặt tình yêu dành cho người con gái ngang hàng với tình yêu dành cho Tổ quốc. Đây không chỉ là một cách diễn đạt tình cảm nồng nàn mà còn thể hiện một quan niệm lớn lao: tình yêu cá nhân không thể tách rời tình yêu dân tộc. Cách so sánh này làm cho tình yêu đôi lứa không còn chỉ mang tính chất riêng tư mà được nâng lên thành một tình cảm thiêng liêng, rộng lớn. Đất nước trong thơ Nguyễn Đình Thi không chỉ là không gian địa lý mà còn là nơi kết tinh biết bao hy sinh, đau thương và lý tưởng của cả một thế hệ. Khi đặt tình yêu với người mình thương ngang với tình yêu nước, nhân vật trữ tình không chỉ thể hiện sự gắn bó bền chặt mà còn nhấn mạnh rằng tình yêu cá nhân cũng góp phần làm nên tình yêu lớn lao hơn – tình yêu dân tộc. Chính sự hòa quyện giữa hai tình cảm ấy đã tạo nên một vẻ đẹp đặc biệt cho câu thơ: vừa lãng mạn, sâu lắng, vừa mang âm hưởng hào hùng, thể hiện tinh thần thời đại, nơi mà con người đặt lý tưởng cao cả lên trên cả những xúc cảm riêng tư.
Những hình ảnh “ngôi sao”, “ngọn lửa” xuất hiện từ đầu bài thơ được nhắc lại ở cuối bài với ý nghĩa khẳng định sự vững bền, nồng nhiệt của tình yêu:
“Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người”
Cách xưng hô “Chúng ta” không chỉ thể hiện tình cảm riêng mà còn mang tính cộng đồng, tính tập thể, thể hiện sự gắn kết giữa tình yêu đôi lứa với tình yêu đất nước. Đây chính là điểm sáng tạo độc đáo trong bài thơ “Nhớ”, nơi tình yêu không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn là động lực để người chiến sĩ thêm vững bước trên con đường chiến đấu.
Bài thơ “Nhớ” của Nguyễn Đình Thi không chỉ là tiếng lòng của một người chiến sĩ mà còn là tuyên ngôn về sự hòa quyện giữa tình yêu đôi lứa và tình yêu nước. Sự đổi mới trong thi pháp, từ hình ảnh đến tư tưởng, đã giúp bài thơ vượt ra khỏi khuôn khổ trữ tình thông thường để trở thành biểu tượng của tinh thần cách mạng. Chính sự kết hợp giữa cái riêng và cái chung, giữa tình cảm cá nhân và lý tưởng lớn lao, đã tạo nên sức sống bền bỉ cho bài thơ trong lòng người đọc. Qua đó, Nguyễn Đình Thi khẳng định vị trí của mình không chỉ là một nhà thơ cách mạng mà còn là người mở đường cho những sáng tạo mới trong nền thơ ca kháng chiến Việt Nam.
Bài văn mẫu 2
Nguyễn Đình Thi không chỉ là một nhà thơ lớn mà còn là người tiên phong trong công cuộc đổi mới thi ca. Ông đã mạnh dạn sử dụng thơ không vần, mở ra một lối đi mới cho thơ ca kháng chiến. Trong bài thơ Nhớ, Nguyễn Đình Thi không chỉ viết về tình yêu đôi lứa mà còn khéo léo hòa quyện tình yêu ấy với tình yêu đất nước, tạo nên một không gian cảm xúc rộng lớn, vượt qua giới hạn của những bài ca dao xưa.
Nếu trong ca dao, nỗi nhớ thường bó hẹp trong những hình ảnh gần gũi như “ra ngẩn vào ngơ”, “ra đứng bờ ao”, thì trong Nhớ, không gian ấy được mở rộng hơn rất nhiều. Người chiến sĩ không chỉ nhớ trong một góc nhỏ của mái nhà mà nỗi nhớ ấy trải dài trên “đèo mây”, dưới “ngàn cây”, hòa quyện với thiên nhiên rộng lớn.
Hình ảnh ngôi sao và ngọn lửa xuất hiện trong bài thơ cũng mang một ý nghĩa sâu sắc. Không chỉ đơn thuần là những hình ảnh quen thuộc để gợi nhớ, chúng còn tượng trưng cho lý tưởng chiến đấu, cho ánh sáng dẫn đường:
“Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây”
Bốn câu thơ trên trích trong bài “Lên Tây Bắc” của Nguyễn Đình Thi, thể hiện một không gian trữ tình đậm chất sử thi, nơi thiên nhiên hòa quyện với tâm hồn con người. Hai câu đầu vẽ nên hình ảnh bầu trời đêm với ngôi sao lấp lánh, không chỉ đơn thuần là một nét đẹp thiên nhiên mà còn mang ý nghĩa tượng trưng. “Ngôi sao” dường như mang trong mình nỗi niềm nhớ thương, ánh sáng của nó không chỉ chiếu rọi cảnh vật mà còn như một ngọn đèn dẫn lối cho người chiến sĩ giữa núi rừng Tây Bắc. Câu hỏi tu từ “Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh” không nhằm tìm kiếm câu trả lời cụ thể mà gợi lên cảm giác thiêng liêng, gắn liền với tình cảm của người lính cách mạng – có thể là nỗi nhớ quê hương, gia đình hay lý tưởng chiến đấu. Tương tự, hai câu sau lại khắc họa hình ảnh “ngọn lửa” giữa đêm lạnh, không chỉ có tác dụng sưởi ấm về thể xác mà còn sưởi ấm tinh thần những người lính. “Ngọn lửa nhớ ai” là một cách nhân hóa tài tình, khiến cho ngọn lửa cũng trở thành một thực thể biết thương, biết nhớ như con người. Hình ảnh này vừa mang giá trị hiện thực khi phản ánh hoàn cảnh chiến đấu gian khổ, vừa mang giá trị biểu tượng khi thể hiện ý chí kiên cường, niềm tin mãnh liệt của người lính. Qua đó, Nguyễn Đình Thi đã khắc họa thành công vẻ đẹp hào hùng mà vẫn rất đỗi trữ tình của những người chiến sĩ, biến thiên nhiên Tây Bắc thành chứng nhân lặng lẽ của cuộc kháng chiến gian lao nhưng đầy nhiệt huyết.
Và chính trong sự kết hợp ấy, tình yêu riêng tư được nâng lên một tầng cao mới. Nguyễn Đình Thi viết:
“Anh yêu em như anh yêu đất nước”
Đây là một tuyên ngôn táo bạo. Tình yêu đôi lứa vốn bị xem là nhỏ bé trước những vấn đề lớn lao của đất nước, vậy mà ở đây, người yêu lại được đặt ngang hàng với Tổ quốc. Tình yêu không bị xem là thứ phù phiếm mà trở thành nguồn động viên tinh thần, tiếp thêm sức mạnh cho người chiến sĩ.
Câu thơ ấy không chỉ khẳng định sự hòa quyện giữa tình yêu cá nhân và tình yêu Tổ quốc mà còn cho thấy một cách tân táo bạo trong tư duy. Nếu như trước đây, đất nước thường được ví như mẹ hiền, như người cha bao bọc, thì nay, đất nước lại được ví như một người tình. Cách nhìn này không làm giảm đi sự thiêng liêng của Tổ quốc mà ngược lại, khiến tình yêu đất nước trở nên gần gũi, ấm áp hơn.
Nguyễn Đình Thi đã mang đến một sự cách tân đầy ấn tượng trong thơ tình, khiến cho tình yêu không chỉ là nỗi nhớ da diết của một kẻ si tình mà còn trở thành một nguồn sức mạnh, một ánh sáng dẫn lối con người vươn tới những giá trị cao đẹp. Tình yêu trong thơ ông không đơn thuần là những xúc cảm cá nhân mà còn hòa quyện với lý tưởng, khát vọng và niềm tin vào cuộc đời. Chính sự đổi mới ấy đã giúp thơ Nguyễn Đình Thi vượt qua khuôn khổ quen thuộc, mở ra những chiều sâu tư tưởng phong phú và để lại dấu ấn riêng biệt trong lòng người đọc. Nhờ vậy, tình yêu trong thơ ông không chỉ đẹp bởi sự lãng mạn mà còn mang trong mình tinh thần kiêu hãnh, mạnh mẽ, đưa con người hướng về tương lai với tất cả niềm tin yêu và hy vọng.
Bài văn mẫu 3
Nguyễn Đình Thi là một trong những nhà thơ có công đổi mới thi ca Việt Nam. Thơ ông không chỉ dừng lại ở những cảm xúc riêng tư mà luôn gắn liền với hơi thở thời đại. Trong bài thơ Nhớ, ông đã thể hiện một cách tài tình sự kết hợp giữa tình yêu đôi lứa và tình yêu đất nước, tạo nên một không gian thơ vừa lãng mạn vừa hào hùng.
Trong những câu ca dao xưa, nỗi nhớ thường gắn với những hình ảnh gần gũi như “đèn nhớ ai mà đèn không tắt” hay “khăn thương nhớ ai mà khăn rơi xuống đất”. Nhưng trong bài thơ Nhớ, nỗi nhớ không còn bị bó hẹp trong những không gian chật hẹp ấy nữa, mà đã được đặt vào một bối cảnh rộng lớn hơn:
“Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây”
Không gian của nỗi nhớ bây giờ là núi rừng, là đèo mây, là những con đường hành quân gian khổ. Tình yêu không chỉ đơn thuần là nỗi nhớ của hai trái tim mà đã gắn liền với nhiệm vụ thiêng liêng của người lính.
Trong bài thơ, hình ảnh ngọn lửa và ngôi sao không chỉ là những hình ảnh ẩn dụ thông thường mà còn mang ý nghĩa tượng trưng. Nếu ngọn lửa là sự ấm áp, là hơi thở của tình yêu, thì ngôi sao chính là ánh sáng dẫn lối. Cả hai không chỉ tồn tại để bộc lộ cảm xúc mà còn trở thành một phần của hành trình chiến đấu.
Và trong dòng cảm xúc ấy, Nguyễn Đình Thi đã đưa ra một tuyên ngôn táo bạo:
“Anh yêu em như anh yêu đất nước”
Đặt tình yêu cá nhân ngang hàng với tình yêu đất nước là một quan điểm rất mới mẻ. Thông thường, người ta vẫn có thói quen xem tình yêu riêng tư là thứ yếu, là điều nên gác lại khi đất nước còn khó khăn. Nhưng Nguyễn Đình Thi không nghĩ vậy. Ông cho rằng tình yêu chính là động lực, là sức mạnh để người lính vững vàng trên con đường đấu tranh.
Bài thơ không chỉ đơn thuần nói về tình yêu mà còn thể hiện một tư tưởng lớn: tình yêu và lý tưởng không hề mâu thuẫn mà có thể hòa quyện vào nhau. Chính điều đó đã làm nên sự độc đáo của Nhớ – một bài thơ tình mà lại mang đậm khí thế chiến đấu.