Đề bài: Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ của em về đoạn thơ sau:
“Làng Nủ mình đâu rồi bố ơi?
Mẹ và các em con cũng đâu rồi hả bố?
Sao bố con mình cùng lấm lem bùn lũ?
Đây là đâu mà mịt mù thế này?
Không thể nào con cựa được chân tay
Không thở được, mũi mồm toàn bùn đất
Có phải bố đấy không mà ôm con rất chặt?
Tỉnh lại đi bố ơi! Đưa con trở về nhà!
Trường của con vừa khai giảng hôm qua
Con sung sướng ngày đầu tiên đi học
Chưa biết tên bạn bè, nhiều đứa còn dỗi khóc
Sao ở đây giờ chỉ thấy bùn?
Con muốn về nhà, về làng Nủ yêu thương
Muốn đi học, đón Trung thu cùng bạn
Không muốn ở đây dưới đất này lạnh lắm
Bố tỉnh lại đi…đưa con về!”
[…]
(Trích: “Xin trả lại con làng Nủ”, Đỗ Xuân Thu – Trung thu 2024)
* Chú thích: Đỗ Xuân Thu là một trong những tác giả viết nhiều sách nhất trong số hội viên Hội Nhà văn Việt Nam hiện nay với trên 30 đầu sách ở nhiều thể loại khác nhau, nổi bật nhất là thơ ca. Thơ ông đằm thắm, giản dị, nhiều xúc cảm với những tiếc nuối dịu ngọt.
Câu 2 (4,0 điểm). Trong tình hình hiện nay, khi đối diện với kỳ thi vào lớp 10 THPT, không ít học sinh lớp 9 vì chưa thực sự tìm ra phương pháp học tập hiệu quả và phù hợp với mình nên kết quả đạt được không như mong đợi. Hãy viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của em về vấn đề cần giải quyết trên.
Dàn ý NLVH cảm nghĩ về đoạn thơ “Xin trả lại con làng Nủ” của Đỗ Xuân Thu
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm
– Đỗ Xuân Thu là một nhà thơ có phong cách giàu cảm xúc, chuyên viết về những vấn đề đời sống con người.
– Bài thơ (tên bài thơ, nếu có) là một tác phẩm thể hiện sự đau xót, thương cảm trước thảm họa thiên tai.
– Dẫn dắt vào nội dung bài thơ
– Bài thơ khắc họa thảm cảnh đau thương của người dân làng Nủ sau trận thiên tai tàn khốc.
– Hình ảnh những đứa trẻ vô tội bị vùi lấp gợi lên sự xót xa và niềm thương cảm sâu sắc.
– Nêu cảm nghĩ chung
– Đoạn thơ không chỉ phản ánh thực tế nghiệt ngã mà còn thể hiện tình cảm nhân văn sâu sắc.
– Khi đọc bài thơ, người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm về sự mong manh của con người trước thiên nhiên.
Bài thơ của Đỗ Xuân Thu đã chạm đến những cung bậc cảm xúc sâu lắng nhất trong lòng người đọc. Hình ảnh những đứa trẻ làng Nủ – những mầm non bé nhỏ – bị vùi lấp trong thiên tai khiến ai cũng không khỏi xót xa. Đoạn thơ không chỉ tái hiện lại một thảm cảnh đau thương mà còn gợi lên trong lòng mỗi người niềm thương cảm và suy tư về sự khắc nghiệt của thiên nhiên.
Thân bài:
1. Chủ đề và nội dung của đoạn thơ:
Bài thơ tái hiện lại nỗi mất mát quá lớn của những người dân làng Nủ trong một trận thiên tai khốc liệt. Tác giả không chỉ kể lại thảm kịch mà còn lột tả những đau thương qua hình ảnh đầy ám ảnh về những con người vô tội bị vùi lấp dưới lòng đất.
2. Hình ảnh đứa bé và nỗi đau xé lòng:
– Hình ảnh em bé cùng người thân bị vùi lấp đã để lại nỗi ám ảnh lớn trong lòng người đọc. Những câu thơ như tiếng nấc nghẹn khi tác giả tưởng tượng đến cảnh những đứa trẻ “không thể nào con cựa được chân tay”, “không thở được” vì “mũi mồm toàn bùn đất”.
– Lời thơ chậm rãi, như những giọt nước mắt rơi xuống đầy xót xa. Không chỉ là nỗi đau về thể xác mà còn là sự tuyệt vọng, bàng hoàng trước mất mát quá lớn.
3. Nỗi đau chồng chất qua từng câu thơ:
– Câu thơ: “Trường của con vừa khai giảng hôm qua / Con sung sướng ngày đầu tiên đi học.” đã khắc họa sự đối lập đầy đau đớn. Ngày hôm qua, các em còn háo hức với niềm vui đến trường, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, tất cả đã bị chôn vùi.
– Hình ảnh thơ không chỉ là sự thương xót mà còn như một tiếng thét nghẹn ngào trước số phận quá bi thương của những đứa trẻ làng Nủ.
4. Những ước mơ dang dở của những đứa trẻ:
– Khổ thơ cuối thể hiện khát khao đầy bình dị nhưng không bao giờ có thể thực hiện được của những đứa trẻ làng Nủ: “muốn về nhà, về làng Nủ yêu thương, muốn đi học, đón Trung thu cùng bạn.”
– Những mong ước quá đỗi giản đơn nhưng giờ đây đã trở thành điều không thể. Sự đối lập này càng làm tăng thêm nỗi đau và sự xót xa.
– Đoạn thơ không chỉ là một câu chuyện buồn mà còn là lời nhắc nhở về sự mong manh của con người trước thiên tai.
5. Nghệ thuật đặc sắc trong đoạn thơ:
– Tác giả sử dụng thể thơ tự do giúp cảm xúc được bộc lộ trọn vẹn, không gò bó, không khuôn khổ, khiến nỗi đau càng thêm sâu sắc.
– Ngôn ngữ giàu hình ảnh, mang giá trị biểu cảm cao, tái hiện chân thực cảnh tượng đau thương của trận thiên tai.
– Câu hỏi tu từ, câu cảm thán được sử dụng để bộc lộ trực tiếp cảm xúc của tác giả. Những câu điệp ngữ, liệt kê cũng góp phần làm nổi bật sự mất mát lớn lao mà thiên tai để lại.
Kết bài:
– Khẳng định giá trị nội dung của đoạn thơ
– Bài thơ không chỉ tái hiện thảm kịch mà còn là lời cảnh tỉnh về những hậu quả khủng khiếp của thiên tai.
– Qua đó, tác giả thể hiện niềm xót thương vô hạn đối với những số phận bé nhỏ đã ra đi.
-Khẳng định giá trị nghệ thuật
– Sử dụng thể thơ tự do, giàu hình ảnh và biểu cảm, bài thơ đã chạm đến trái tim người đọc.
– Những câu thơ như tiếng nấc nghẹn, thể hiện trọn vẹn nỗi đau và sự tiếc nuối.
– Mở rộng suy nghĩ
– Bài thơ không chỉ là câu chuyện về làng Nủ mà còn nhắc nhở mỗi người về sự cần thiết của việc bảo vệ môi trường và phòng chống thiên tai.
– Đọc bài thơ, ta thêm trân trọng cuộc sống và những gì mình đang có, đồng thời biết chia sẻ hơn với những nỗi đau của đồng bào.
Đọc đoạn thơ, ta không chỉ cảm nhận được nỗi đau, sự mất mát mà còn nhận ra sự mong manh của con người trước thiên nhiên. Bài thơ không đơn thuần là một câu chuyện thương tâm, mà còn là một lời nhắc nhở sâu sắc về tình người, về sự trân trọng cuộc sống, và về trách nhiệm của chúng ta trong việc bảo vệ thiên nhiên, giảm thiểu thiên tai. Những hình ảnh đầy ám ảnh trong bài thơ sẽ còn mãi trong tâm trí người đọc, như một lời nhắc nhở về những mất mát không thể nào bù đắp.