📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

NLVH Cảm nhận bài thơ Nắng mới Trích Tập thơ Tiếng thu -1939- Lưu Trọng Lư

Đề bài: Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc đoạn thơ sau:

Mỗi lần nắng mới hắt bên song
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng.
Chập chờn sống lại những ngày không.

Tôi nhớ Me tôi thuở thiếu thời,
Lúc Người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi.

Hình dáng Me tôi chửa xóa mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa.

(Nắng mới – Trích Tập thơ Tiếng thu -1939, Lưu Trọng Lư)

Dàn ý NLVH cảm nhận bài thơ “Nắng mới” Trích Tập thơ Tiếng thu -1939- Lưu Trọng Lư

Mở đoạn:

Giới thiệu tác giả và đoạn thơ, đồng thời bày tỏ ấn tượng và cảm xúc chung khi đọc đoạn thơ. Đoạn thơ gợi lên những ký ức trong trẻo về người mẹ tảo tần, hiền hậu, qua đó thể hiện tình yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc của tác giả.

Trong thơ ca Việt Nam, hình ảnh người mẹ luôn là nguồn cảm hứng bất tận, gợi lên những rung động sâu sắc trong lòng người đọc. Đoàn Văn Cừ, với hồn thơ tinh tế và giàu cảm xúc, đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ qua đoạn thơ “Đường về quê mẹ”. Không chỉ tái hiện những ký ức tuổi thơ trong trẻo, đoạn thơ còn là một bản hòa ca êm dịu về tình mẫu tử thiêng liêng, nơi hình bóng người mẹ hiện lên vừa giản dị, vừa thấm đẫm tình yêu thương.

Thân đoạn:

Nội dung:
– Đoạn thơ được xây dựng trên dòng hồi tưởng đan xen giữa quá khứ và hiện tại, như một thước phim quay chậm về những hình ảnh thân thương của người mẹ trong ký ức của đứa con thơ.
– Người mẹ không xuất hiện một cách trực tiếp mà hiện lên qua những hình ảnh bình dị, gần gũi nhưng vô cùng ấm áp:
+ Bóng dáng mẹ thấp thoáng sau hàng giậu, khi mang áo ra phơi để áo thấm đượm mùi nắng, hơi ấm của mẹ như hòa quyện cùng thiên nhiên.
+ Hình ảnh người mẹ trở thành một phần của ký ức tuổi thơ, gắn liền với những điều dung dị nhất, nhưng cũng là điều đẹp đẽ và khó phai mờ nhất trong tâm trí tác giả.
– Nét cười đen nhánh sau tay áo tạo nên một hình ảnh vừa gần gũi, vừa gợi sự e ấp, duyên dáng của người phụ nữ Việt Nam xưa. Đó không chỉ là nụ cười tỏa sáng, đầy yêu thương mà còn là biểu tượng của sự dịu dàng, tảo tần của những người mẹ.

Nghệ thuật:
– Sử dụng thể thơ bảy chữ tạo nhịp điệu hài hòa, phù hợp với dòng cảm xúc hoài niệm.
– Ngôn từ giản dị, mộc mạc, đậm chất làng quê Bắc Bộ, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được không khí bình yên của những ngày xưa cũ.
– Cách ngắt nhịp linh hoạt, giàu nhạc tính, thể hiện trọn vẹn cảm xúc của nhân vật trữ tình.
– Gieo vần sáng tạo, kết hợp vần chân liền và vần cách giúp bài thơ có âm hưởng nhẹ nhàng nhưng vẫn ngân vang trong lòng người đọc.

Kết đoạn:
1. Khẳng định lại giá trị nội dung của đoạn thơ
2. Nhấn mạnh giá trị nghệ thuật
3. Mở rộng, liên hệ

Bằng những câu thơ mộc mạc nhưng đầy sức gợi, tác giả đã khéo léo đưa người đọc trở về miền ký ức ngọt ngào, nơi hình ảnh người mẹ luôn tỏa sáng với vẻ đẹp hiền hậu, bao dung. Đoạn thơ không chỉ là lời tri ân sâu sắc của nhà thơ đối với người mẹ yêu dấu mà còn là tiếng nói chung của những tâm hồn luôn hướng về cội nguồn, trân quý những giá trị gia đình. Những vần thơ ấy vẫn mãi ngân vang, chạm đến trái tim của biết bao thế hệ độc giả.

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *