📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Cảm nhận của em về đoạn thơ Tháng ba ơi….

Đề số 9: Viết một đoạn văn nêu cảm nhận của em về đoạn thơ sau:

Tháng ba ơi….
Tôi về chạm phải tháng ba
Hoa xoan đã rộ, hoa cà đã thơm
Khum tay hứng giọt sương mềm
Câu ca dao vỡ bên thềm…Nàng Bân.

Cửa Chùa khách cũng vãn dần
Nén nhang ríu lại giữa xuân mấy vòng
Thấy đầu đòn gánh Mẹ cong
Quẩy mùa từ phía cánh đồng thảo thơm.

Tháng ba lắng những vuông tròn
Đã thôi giáp hạt sao còn vợi quê
Rón chân vấp thuở gồ ghề
Mà đau đáu một vòng xe cuộc người…

(Đoàn Trung Phong, https://vannghetre.baovannghe.com.vn/tho-doan-trung-phong-1-a7419.html)                                                         

Mục lục bài viết

Dàn ý

*Mở đoạn:

+ Bài thơ “Tháng ba ơi…” của Đoàn Trung Phong mang đến một bức tranh mùa xuân dịu dàng và đậm chất thi vị.

+  Đoạn thơ khắc họa cảnh vật và con người trong tháng ba, một thời điểm mà thiên nhiên và con người hòa quyện, tạo nên một bức tranh yên bình và tràn đầy cảm xúc.

*Thân đoạn:

+ Bài thơ đc mở đầu bằng hình ảnh “tôi về chạm phải tháng ba”. Câu thơ gợi lên cảm giác thân thuộc và gần gũi với thiên nhiên và quê hương. Tháng ba là thời điểm hoa xoan nở rộ, hoa cà tỏa hương thơm ngát, biểu tượng cho sự sinh sôi, nảy nở của đất trời. Giữa cái dịu dàng của tháng ba ấy, nhà thơ  “khum tay hứng giọt sương mềm”  để rồi cảm nhận được “Câu ca dao vỡ bên thềm… Nàng Bân” . Hình ảnh “khum tay hứng giọt sương mềm đã cho người đọc hình dung về  một cử chỉ nhẹ nhàng, tinh tế, thể hiện sự trân quý đối với những điều giản dị trong cuộc sống.  Phép nhân hoá”Câu ca dao vỡ bên thềm… Nàng Bân” đã gợi lên trong lòng người đọc không ít những liên tưởng thú vị. Đôi ba câu ca dao lại ùa về trong tâm trí mỗi người với những nét đẹp của truyền thống văn hóa dân gian, của những kí ức tuổi thơ đẹp đẽ.

+ Sang khổ thơ thứ hai, nhà thơ miêu tả quê hương ở một không gian khác. Hai câu thơ “cửa Chùa khách cũng vãn dần/ Nén nhang ríu lại giữa xuân mấy vòng ” đã tạo nên một khung cảnh thanh tịnh, yên ả, nơi con người tìm về sự thanh thản và tĩnh lặng. Câu thơ “Thấy đầu đòn gánh Mẹ cong” chứa đựng hình ảnh đầy cảm xúc về người mẹ tần tảo, chịu thương chịu khó. “Quẩy mùa từ phía cánh đồng thảo thơm” không chỉ là công việc hàng ngày mà còn là biểu tượng của sự cống hiến và hy sinh thầm lặng của người mẹ cho gia đình và quê hương.

+  Bài thơ được khép lại bằng những suy tư của tác giả. Câu thơ “Tháng ba lắng những vuông tròn” với biện pháp tu từ ẩn dụ đã gợi lên sự trọn vẹn trong cuộc sống. Tuy nhiên, câu hỏi “Đã thôi giáp hạt sao còn vợi quê” lại như một nỗi niềm trăn trở về sự thiếu thốn, khó khăn vẫn còn ngay cả khi mùa giáp hạt đã qua. Hai câu thơ cuối như nhắc nhở mỗi chúng ta về những gian truân, thử thách mà con người phải đối mặt trong cuộc sống. Hình ảnh “mà đau đáu một vòng xe cuộc người” kết thúc bài thơ, thể hiện sự suy tư, trăn trở về những giá trị cuộc sống và những khó khăn, gian khổ mà mỗi người phải vượt qua trong suốt hành trình dài và rộng của đời mình.

*Kết đoạn:

+ Bài thơ “Tháng ba ơi…” của Đoàn Trung Phong, với những hình ảnh giàu sức gợi và cảm xúc, đã khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu quê hương, sự trân trọng đối với những giá trị truyền thống và cuộc sống giản dị, mộc mạc.

+ Nghệ thuật sử dụng hình ảnh và ngôn từ của tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và con người, đồng thời khơi dậy trong ta tình cảm biết ơn và trách nhiệm giữ gìn, bảo vệ những giá trị đó.

+ Bài thơ như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về sự quan trọng của việc trân trọng và bảo tồn văn hóa, truyền thống quê hương, và những giá trị nhân văn trong cuộc sống.

Đoạn văn tham khảo

Bài thơ “Tháng ba ơi…” của Đoàn Trung Phong mang đến một bức tranh mùa xuân dịu dàng và đậm chất thi vị.  Đoạn thơ khắc họa cảnh vật và con người trong tháng ba, một thời điểm mà thiên nhiên và con người hòa quyện, tạo nên một bức tranh yên bình và tràn đầy cảm xúc. Bài thơ được mở đầu bằng hình ảnh “tôi về chạm phải tháng ba”. Câu thơ gợi lên cảm giác thân thuộc và gần gũi với thiên nhiên và quê hương. Tháng ba là thời điểm hoa xoan nở rộ, hoa cà tỏa hương thơm ngát, biểu tượng cho sự sinh sôi, nảy nở của đất trời. Giữa cái dịu dàng của tháng ba ấy, nhà thơ  “khum tay hứng giọt sương mềm”  để rồi cảm nhận được “Câu ca dao vỡ bên thềm… Nàng Bân” . Hình ảnh “khum tay hứng giọt sương mềm đã cho người đọc hình dung về  một cử chỉ nhẹ nhàng, tinh tế, thể hiện sự trân quý đối với những điều giản dị trong cuộc sống.  Phép nhân hoá”Câu ca dao vỡ bên thềm… Nàng Bân” đã gợi lên trong lòng người đọc không ít những liên tưởng thú vị. Đôi ba câu ca dao lại ùa về trong tâm trí mỗi người với những nét đẹp của truyền thống văn hóa dân gian, của những kí ức tuổi thơ đẹp đẽ. Sang khổ thơ thứ hai, nhà thơ miêu tả quê hương ở một không gian khác. Hai câu thơ “cửa Chùa khách cũng vãn dần/ Nén nhang ríu lại giữa xuân mấy vòng ” đã tạo nên một khung cảnh thanh tịnh, yên ả, nơi con người tìm về sự thanh thản và tĩnh lặng. Câu thơ “Thấy đầu đòn gánh Mẹ cong” chứa đựng hình ảnh đầy cảm xúc về người mẹ tần tảo, chịu thương chịu khó. “Quẩy mùa từ phía cánh đồng thảo thơm” không chỉ là công việc hàng ngày mà còn là biểu tượng của sự cống hiến và hy sinh thầm lặng của người mẹ cho gia đình và quê hương. Bài thơ được khép lại bằng những suy tư của tác giả. Câu thơ “Tháng ba lắng những vuông tròn” với biện pháp tu từ ẩn dụ đã gợi lên sự trọn vẹn trong cuộc sống. Tuy nhiên, câu hỏi “Đã thôi giáp hạt sao còn vợi quê” lại như một nỗi niềm trăn trở về sự thiếu thốn, khó khăn vẫn còn ngay cả khi mùa giáp hạt đã qua. Hai câu thơ cuối như nhắc nhở mỗi chúng ta về những gian truân, thử thách mà con người phải đối mặt trong cuộc sống. Hình ảnh “mà đau đáu một vòng xe cuộc người” kết thúc bài thơ, thể hiện sự suy tư, trăn trở về những giá trị cuộc sống và những khó khăn, gian khổ mà mỗi người phải vượt qua trong suốt hành trình dài và rộng của đời mình. Bài thơ “Tháng ba ơi…” của Đoàn Trung Phong, với những hình ảnh giàu sức gợi và cảm xúc, đã khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu quê hương, sự trân trọng đối với những giá trị truyền thống và cuộc sống giản dị, mộc mạc. Nghệ thuật sử dụng hình ảnh và ngôn từ của tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và con người, đồng thời khơi dậy trong ta tình cảm biết ơn và trách nhiệm giữ gìn, bảo vệ những giá trị đó.Bài thơ như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về sự quan trọng của việc trân trọng và bảo tồn văn hóa, truyền thống quê hương, và những giá trị nhân văn trong cuộc sống.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *