📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Hãy thuyết minh về một lễ hội dân gian được tổ chức hàng năm ở quê hương em

Đề bài: Hãy thuyết minh về một lễ hội dân gian được tổ chức hàng năm ở quê hương em

Dàn ý chi tiết

a) Mở bài:

– Giới thiệu sự kiện: Không gian, thời gian, mục đích tổ chức sự kiện (lễ hội Đền Trần, lễ hội Phủ Dầy, lễ hội Chùa Keo Hành Thiện, lễ hội Chùa Ngọc Tiên – Xuân Hồng…)

 

b) Thân bài:

– Lần lượt thuyết minh, thuật lại các sự kiện theo trình tự thời gian.

– Những nhân vật tham gia sự kiện.

– Các hoạt động chính trong sự kiện: Đặc điểm của từng hoạt động.

– Hoạt động để lại ấn tượng sâu sắc nhất.

 

c) Kết bài

– Nêu ý nghĩa của sự kiện và cảm nghĩ của người viết.

Bài văn mẫu tham khảo

Quê hương tôi nằm ở vùng chiêm trũng Bắc Bộ, nơi ruộng đồng bát ngát, cây lúa là linh hồn của cuộc sống. Mỗi độ Tết đến xuân về, khi những hạt mưa phùn đầu năm bắt đầu rơi nhẹ trên mặt ruộng, cũng là lúc người dân quê tôi háo hức chờ đón lễ hội Tịch điền Đọi Sơn – một lễ hội mang đậm nét văn hóa nông nghiệp, được tổ chức hằng năm tại xã Đọi Sơn, huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam.

Lễ hội Tịch điền có từ thời vua Lê Đại Hành, hơn một nghìn năm trước. Tương truyền, vào mùa xuân năm Đinh Hợi (987), nhà vua thân chinh về cày ruộng ở chân núi Đọi để khuyến khích nghề nông, cầu cho mùa màng bội thu, quốc thái dân an. Từ đó, nghi lễ “tịch điền” – tức là vua xuống ruộng cày ruộng đầu năm – trở thành biểu tượng cho tinh thần trọng nông, gắn bó giữa nhà vua và nhân dân lao động. Trải qua bao biến thiên lịch sử, lễ hội ấy vẫn được người dân Hà Nam trân trọng gìn giữ và khôi phục cho đến ngày nay.

Lễ hội thường diễn ra vào mồng 7 tháng Giêng âm lịch, khi mùa xuân đã về trên khắp nẻo đồng quê. Từ sáng sớm, hàng nghìn người dân và du khách thập phương đã nô nức kéo về chân núi Đọi, nơi không khí hội rộn ràng, tiếng trống hội vang lên rền rã. Trước tiên là phần lễ, được tổ chức trang trọng tại sân Đền Trình và chùa Long Đọi Sơn. Nghi thức tế trời đất, dâng hương cầu phúc được tiến hành để tỏ lòng biết ơn tổ tiên và cầu cho năm mới mưa thuận gió hòa. Sau đó là lễ rước vua đi cày, một nghi thức tái hiện hình ảnh xưa kia của vua Lê Đại Hành. Trong tiếng trống rộn ràng, “nhà vua” (do lãnh đạo tỉnh hoặc người được chọn đóng vai) mặc áo long bào, cầm cày vàng, dắt trâu ra ruộng cày những luống đầu tiên, mở đầu cho mùa vụ mới.

Tiếp đến là phần hội, nơi người dân được hòa mình vào những hoạt động truyền thống: thi cày giỏi, cấy nhanh, kéo co, đánh đu, hát chèo, trưng bày sản phẩm nông nghiệp địa phương… Cả không gian như sống dậy trong sắc xuân và hơi thở của đồng quê Việt Nam. Tôi ấn tượng nhất với hình ảnh những bác nông dân tay lấm chân bùn nhưng ánh mắt rạng rỡ, cùng tiếng cười vang vang giữa cánh đồng lộng gió. Đó là niềm vui chân chất, là niềm tin vào một năm mới đủ đầy, no ấm.

Lễ hội Tịch điền không chỉ là một phong tục đẹp, mà còn mang ý nghĩa sâu sắc. Nó nhắc nhở con người hôm nay phải biết trân trọng hạt lúa, giọt mồ hôi của người nông dân – những người “một nắng hai sương” nuôi sống bao thế hệ. Đồng thời, lễ hội còn thể hiện tinh thần “dĩ nông vi bản” – lấy nông nghiệp làm gốc – của cha ông ta từ ngàn đời nay.

Mỗi khi lễ hội Tịch điền Đọi Sơn đến, lòng tôi lại dâng lên một niềm xúc động khó tả. Giữa nhịp sống hiện đại, vẫn còn đó một lễ hội giữ được hồn quê, hơi thở đồng ruộng và tinh thần đoàn kết của dân tộc. Tôi tin rằng, chừng nào còn hạt lúa trên đồng, chừng ấy lễ hội Tịch điền vẫn sẽ tiếp tục vang vọng – như một lời nhắc nhở thiêng liêng về cội nguồn và sức sống bền bỉ của văn hóa Việt Nam.

 

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Mở trang