📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Nghị luận phân tích sự hồn nhiên lạc quan của người lính trong đoạn trích Mưa đỏ của Chu Lai

Đề bài: Viết một đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ phân tích sự hồn nhiên lạc quan của người lính trong đoạn trích Mưa đỏ của Chu Lai. 

Đọc đoạn trích: (Tóm tắt bối cảnh: Trong những ngày chuẩn bị vượt sông Thạch Hãn để tham gia một trận đánh ác liệt, tiểu đội sáu người của Tạ vẫn chưa hình dung được những gì khốc liệt phía trước. Giữa những loạt pháo dữ dội, họ có những giây phút bình yên hiếm hoi: người vẽ tranh, người đùa vui, tắm sông, người trò chuyện về gia đình, quê hương… Trong khoảnh khắc này, họ vẫn vô tư, hồn nhiên và tin tưởng, trước khi bước vào cuộc chiến đấu đầy mất mát và hy sinh). Pháo cũng đang thè những cái lưỡi tanh tưởi đỏ lòm của mình liếm xuống những cánh rừng chồi xơ xác ven dòng Thạch Hãn. Pháo giội thẳng vào lòng sông. Cây bùng cháy, nước dựng lên, bầu trời bầm đỏ, cảnh vật chao nghiêng. Tất cả rung giật, vỡ vụn như báo hiệu cái thời khắc trọng đại và khốc liệt nhất của lịch sử vùng đất này, của lịch sử cuộc chiến tranh dằng dặc này sắp xảy ra. Song điều đó vẫn đang nằm ở phía trước, nằm trong khoảng thời gian địa ngục trải ra suốt tám mươi mốt ngày đêm mà lúc này tiểu đội sáu người của Tạ chưa thể mường tượng ra, làm sao có thể mường tượng ra? Họ vô tư, hồn nhiên xen một chút lãng mạn, hồi hộp như những chú chim non sắp sải cánh bay vào một vùng giông bão phiêu bồng và kỳ vĩ. Pháo bắn họ chui xuống hầm. Pháo ngừng, họ lại trồi lên làm những công việc theo thói quen nghề nghiệp trước khi bước vào đời lính xông pha của mình. Người thích vẽ thì vẽ, người thích cơ khí thì cứ loay hoay tháo ra lắp vào mấy khẩu súng trên tay, người mê nhạc lại lim dim mắt lắng nghe đến tận cùng những âm thanh tĩnh lặng kỳ lạ sau mọi rú rít, gầm gào. Người không thích gì thì ngồi đốt thuốc tán gẫu hoặc tranh thủ nhảy xuống sông tắm táp, bơi lội một chút cho vơi nhẹ đầu óc. Đặng Cường và chú bé Tú đang chìm người trong dòng nước lúc này vẫn còn trong xanh, răng cười lóa nắng. – Chiến tranh mà cũng thơ mộng nhỉ, anh nhỉ? – Tú đưa mắt nhìn sang hai bờ lau lách. – Sông này giống sông Nhuệ quê em quá, chỉ trong hơn thôi và không có bọn con gái chiều chiều đi làm ruộng về xuống tắm. .. … – Thôi tắm cho thỏa đi rồi lên. Nghe nói khu thành bên kia sông, nơi chúng ta sắp sang rồi sẽ ác liệt lắm, có khi không còn kịp tắm nữa kia.

Bài làm

Trong tiểu thuyết Mưa đỏ, tác giả Chu Lai đã khắc họa vẻ đẹp hồn nhiên, lạc quan của người lính trẻ giữa chiến trường ác liệt, như một minh chứng sống động cho nhận định của Tố Hữu: “Mỗi trang văn đều soi bóng thời đại nó.” Trước giờ vượt sông Thạch Hãn, khi pháo đạn gầm rú, bầu trời bầm đỏ như những lưỡi lửa khát máu liếm xuống mặt đất, những người lính vẫn giữ tâm hồn trong trẻo như những bông hoa dại mọc giữa tro tàn. Họ vẽ tranh, lim dim nghe nhạc, tắm sông, trò chuyện về quê hương, giống như những “chú chim non sắp sải cánh bay vào vùng giông bão”, vừa e sợ, vừa tràn đầy hi vọng. Tình đồng đội cũng ấm áp và sâu sắc: Sen trao cho Cường chiếc áo, dặn giữ gìn thân thể như gìn giữ ngọn đuốc sống giữa cơn bão hủy diệt. Sự hồn nhiên ấy là ngọn lửa tinh thần, soi rọi trong bóng tối chiến tranh, giúp người lính đứng vững giữa sinh tử, biến nỗi sợ hãi thành sức mạnh. Ngọn lửa xanh ấy làm nên vẻ đẹp bi tráng, vừa thơ mộng vừa anh dũng, của thế hệ thanh niên Việt Nam, sáng rực giữa bão lửa lịch sử.

4.7/5 - (6 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bói Bài Tarot
Mở trang