📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

NLVH bàn về cảm hứng chủ đạo của bài thơ Cảm hứng (Hồ Chí Minh)

Đề bài: Viết một đoạn văn ( khoảng 200 chữ) bàn về cảm hứng chủ đạo của bài thơ Cảm hứng (Hồ Chí Minh)

Kìa bãi cát, nọ rừng thông
Nước nước, non non, khéo một vùng
Đang đợi nàng thơ cùng bạn vẽ
Đến chơi cảnh núi với tình sông
Tay đàn, cặp sách, ông đầu bạc
Hồ rượu, xâu nem, ả má hồng
Được phép ngao du cùng tuế nguyệt
Vì rằng kháng chiến đã thành công

(Cảm hứng, Hồ Chí Minh, Nguồn https://www.thivien.net)

Chú thích:

– Bài thơ này được chủ tịch Hồ Chí Minh làm ở Khuối Tát, Định Hoá, Thái Nguyên, năm 1954, sau ngày hoà bình đã được lập lại ở miền Bắc và trong thư gửi cho chị Huyền (tức chị Hà, vợ đồng chí Võ Nguyên Giáp). Bác viết cho chị Huyền xem.

Dàn ý NLVH bàn về cảm hứng chủ đạo của bài thơ Cảm hứng (Hồ Chí Minh)

Mở bài
– Giới thiệu tác giả: Hồ Chí Minh không chỉ là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc mà còn là một thi nhân với tâm hồn nhạy cảm, yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống và có cái nhìn lãng mạn về đời.
– Giới thiệu bài thơ “Cảm hứng”: Bài thơ là một nét chấm phá nhẹ nhàng nhưng đầy thi vị trong mạch sáng tác của Người sau Cách mạng tháng Tám và kháng chiến chống Pháp thắng lợi.
– Dẫn dắt vào cảm hứng chủ đạo: Qua hình ảnh thiên nhiên, con người và lối sống, bài thơ thể hiện cảm hứng tự do, thanh thản và yêu đời trong một thời đại mới — thời đại của độc lập và hòa bình.

Có những lúc thi ca không cần lên tiếng bằng những vần thơ cao siêu, mà chỉ cần nhẹ nhàng như một khúc nhạc đời, cũng đủ làm ấm lòng người đọc. Hồ Chí Minh — người thi sĩ mang tâm hồn của cả một dân tộc — đã viết “Cảm hứng” trong những ngày đất nước vừa giành lại độc lập. Qua sáu câu thơ tám chữ, tác phẩm không chỉ là một bài ca tự do, mà còn là niềm hoan hỉ rất mực giản dị của một người yêu đời, yêu thiên nhiên và trân trọng từng khoảnh khắc hòa bình đã được đổi bằng máu và nước mắt. Bài thơ không hô hào, không hùng biện, mà chỉ đơn giản thắp lên một thứ ánh sáng lặng thầm trong tâm hồn người đọc: ánh sáng của niềm vui sống giữa tự do.

Thân bài

– Cảm hứng chủ đạo: Niềm vui sống trong tự do, hòa bình sau kháng chiến
– Tâm thế của một con người từng trải qua giam cầm, chiến đấu, nay được sống trong thời đại hòa bình, đã khơi nguồn cho cảm hứng ngao du, thưởng ngoạn thiên nhiên và sống trọn vẹn với nghệ thuật.
– Câu thơ cuối “Vì rằng kháng chiến đã thành công” không chỉ là điểm kết, mà là cội nguồn của tất cả vẻ đẹp và sự hân hoan được vẽ nên trong các câu thơ phía trên. Đó là hạnh phúc của một dân tộc và cũng là hạnh phúc riêng của một người nghệ sĩ lớn.

– Phân tích các hình ảnh thơ gợi cảm hứng nghệ thuật và tự do
– “Kìa bãi cát, nọ rừng thông” – cách gọi đầy trìu mến, như một cái chỉ tay của người đang đi giữa thiên nhiên mà trân quý từng khung cảnh.
– “Nước nước, non non, khéo một vùng” – nhịp điệu nhẹ nhàng, cấu trúc điệp gợi cảm giác hài hòa, như tranh thủy mặc mở ra trước mắt. Cảnh vật trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho thi ca và hội họa.
– “Đang đợi nàng thơ cùng bạn vẽ” – cảm hứng nghệ thuật không chỉ nảy nở trong lòng người, mà dường như thiên nhiên cũng đang thiết tha mời gọi. Nhân hóa thiên nhiên để gợi niềm đồng điệu giữa con người và vũ trụ.

– Tự do trong tâm hồn và trong cuộc sống
– “Tay đàn, cặp sách, ông đầu bạc” – hình ảnh người trí thức, nghệ sĩ, lặng lẽ nhưng kiêu hãnh hiện diện giữa cuộc đời, sống với đam mê của mình.
– “Hồ rượu, xâu nem, ả má hồng” – bữa tiệc của cuộc sống bình dị mà thi vị, gợi lên thú vui dân dã, gần gũi, như một giấc mơ đời thường giữa thời bình.
– “Được phép ngao du cùng tuế nguyệt” – một câu thơ rất đặc biệt, thể hiện ý thức mạnh mẽ về sự hòa hợp với thời gian, với tạo hóa. Không còn bị ràng buộc bởi lịch sử hay khổ đau, người nghệ sĩ được sống theo nhịp điệu của chính mình.

– Giọng điệu và nghệ thuật thể hiện cảm hứng
– Giọng thơ nhẹ nhàng, thư thái, xen lẫn chút hài hước kín đáo mà đầy tự tại – rất “Hồ Chí Minh”.
– Ngôn ngữ giản dị, đời thường mà giàu hình ảnh – gợi một không gian sống tràn đầy ánh sáng, âm thanh và hương vị.
– Tác giả sử dụng nghệ thuật tương phản (quá khứ – hiện tại, chiến tranh – hòa bình) một cách tinh tế, không lên gân, mà chỉ lặng lẽ để người đọc tự nhận ra và đồng cảm.

– Ý nghĩa của bài thơ trong dòng thơ Hồ Chí Minh
– Nếu “Nhật ký trong tù” là lời tự sự giữa gian lao, thì “Cảm hứng” là nốt nhạc thanh bình sau chiến thắng.
– Bài thơ không chỉ là niềm vui cá nhân, mà còn là tiếng reo vui của một dân tộc, một thời đại mới – nơi con người có quyền sống trọn vẹn với tự do, với cái đẹp, với tâm hồn nghệ sĩ của chính mình.

Kết bài
– Bài thơ “Cảm hứng” mang đến một hơi thở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về cuộc sống sau ngày toàn thắng – nơi cảnh vật, con người và thời gian như cùng hòa một bản nhạc tươi vui của độc lập và nghệ thuật.
– Qua đó, ta không chỉ thấy được tâm hồn yêu đời của Hồ Chí Minh mà còn cảm nhận được một tấm lòng nghệ sĩ, luôn khơi dậy cảm hứng sống thanh cao và trọn vẹn giữa cuộc đời.

Khi lịch sử khép lại những trang khói lửa, người ta có quyền mơ về một ngày nắng ấm. Với “Cảm hứng”, Hồ Chí Minh không chỉ mơ, mà còn biến điều ấy thành hiện thực thi ca – nơi thiên nhiên, con người và thời gian cùng nhau dạo bước trên con đường nghệ thuật và tự do. Bài thơ là bằng chứng cho thấy: với một tâm hồn biết yêu, mọi vết thương rồi cũng sẽ nở hoa.

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Mở trang