NLVH Nêu cảm nhận hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ

Đề bài: Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) trình bày cảm nhận của anh/chị về hình ảnh bàn tay trong bài thơ “Hơi ấm bàn tay” của Lưu Quang Vũ. Từ đó, rút ra nhận xét về cấu tứ của bài thơ.

Hơi ấm bàn tay

Lưu Quang Vũ

Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình
Điều chưa nói thì bàn tay đã nói
Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại
Còn bồi hồi trong những ngón tay ta.

Như hai dòng sông gặp gỡ đổi phù sa
Nhập luồng nước, hoà nhau màu sắc
Trao cảm thương hai bàn tay nắm chặt
Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình.
[…]
Bàn tay ta trên ngực lớn cuộc đời
Ấm hơi ấm ở tay mình lưu luyến
Và ở tận đầu kia trận tuyến
Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta.

Khi đàn chim bay tới rợp trời trưa
Cồn mây về mang cơn mưa đầu hạ
Hai vì sao đổi ngôi trong đêm gió…
Đó chính tay mình đang vượt khoảng xa
Tìm đến nơi này âu yếm nắm tay ta.
(Lưu Quang Vũ – Tác phẩm chọn lọc, Lưu Khánh Thơ giới thiệu và tuyển chọn, NXB Giáo dục Việt Nam, 2009, tr.29 – 30)

Chú thích: Lưu Quang Vũ (17/4/1948 – 29/8/1988) quê gốc ở Đà Nẵng, sinh tại Phú Thọ, mất trong một tai nạn giao thông trên đường 5. Anh làm thơ từ thuở học cấp ba, rời ghế trường trung học, vào bộ đội anh viết nhiều hơn và bắt đầu đăng báo. Năm 1968, hai mươi bài thơ đầu tay chọn in chung vào tập Hương cây – Bếp lửa giới thiệu một hồn thơ trong trẻo, đắm đuối mơ mộng và cũng còn nhiều dấu vết của sách vở nhà trường. Đắm đuối là đặc điểm suốt đời thơ Lưu Quang Vũ. Đặc điểm ấy ít thấy ở các nhà thơ khác cùng thời với anh. Hình như từ sau cách mạng tháng 8-1945, thơ chúng ta chuộng sự tỉnh táo với những thi liệu lấy từ thực tế cuộc sống. Vào những năm 60, một vài nhà thơ có uy tín đã kêu lên: thơ cần mê hơn… Lưu Quang Vũ mới đến đã đáp ứng được yêu cầu đó. Tìm ra những yếu tố tạo nên sự mê đắm…

Dàn ý NLVH Nêu cảm nhận hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ

Mở bài
– Giới thiệu bài thơ và hình ảnh bàn tay – một hình tượng giàu ý nghĩa, xuyên suốt tác phẩm.
– Khẳng định vai trò quan trọng của hình ảnh bàn tay trong việc thể hiện chủ đề, cảm xúc của bài thơ.

Trong thơ ca, những hình ảnh giản dị nhưng giàu ý nghĩa luôn có sức lay động mạnh mẽ đối với tâm hồn người đọc. Một trong số đó là hình ảnh bàn tay – biểu tượng của sự gắn kết, yêu thương và sẻ chia. Trong bài thơ, bàn tay không chỉ đơn thuần là một hình ảnh tả thực mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, thể hiện sự ấm áp, kết nối giữa con người với nhau và với thiên nhiên. Từ nhan đề cho đến từng câu chữ, bàn tay hiện lên như một sợi dây vô hình gắn kết tâm hồn, làm nổi bật những xúc cảm chân thành, da diết.

Thân bài

1. Ý nghĩa nội dung của hình ảnh bàn tay
– Xuất hiện ngay từ nhan đề, hình ảnh bàn tay không chỉ là một chi tiết miêu tả mà còn mang giá trị biểu tượng sâu sắc.
– Gắn với hơi ấm của sự yêu thương, thể hiện sự gắn kết, nâng đỡ giữa con người với con người.
– Hành động nắm tay mang ý nghĩa lưu luyến, trao gửi tình cảm, khơi gợi sự đồng điệu trong tâm hồn.
– Là biểu tượng của sự giao hòa, gắn bó chân thành giữa những con người yêu thương nhau.
– Không chỉ gắn với tình cảm con người, bàn tay còn hòa quyện với thiên nhiên, vạn vật, làm nổi bật sự giao cảm giữa con người và thế giới xung quanh.
– Gợi lên ý thức về tình cảm con người vượt qua mọi khoảng cách về không gian, thời gian.

2. Nghệ thuật thể hiện hình ảnh bàn tay
– Hình ảnh bàn tay được diễn tả bằng giọng thơ chân thành, tha thiết, giàu cảm xúc.
– Sử dụng nhiều biện pháp tu từ làm tăng tính biểu cảm, giúp hình tượng bàn tay trở nên sống động, gần gũi.
– Hình ảnh đẹp, giàu tính tượng trưng, vừa mang ý nghĩa cụ thể, vừa gợi mở những tầng nghĩa sâu xa.

3. Nhận xét về cấu tứ của bài thơ
– Bài thơ có cấu tứ chặt chẽ, phát triển theo sự gắn kết giữa “ta” và “mình” trong tình yêu đôi lứa.
– Ngay từ nhan đề, hình ảnh bàn tay đã trở thành sợi dây xuyên suốt, kết nối toàn bộ bài thơ.
– Mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình vận động một cách tự nhiên, từ cảm giác lưu luyến, gắn bó đến sự thăng hoa trong tình cảm.

Kết bài
– Khẳng định giá trị của hình ảnh bàn tay trong bài thơ – không chỉ là biểu tượng của tình yêu, sự gắn kết mà còn là biểu hiện của những rung động tinh tế trong tâm hồn con người.
– Mở rộng liên hệ: Hình ảnh bàn tay trong thơ ca luôn mang đến những cảm xúc ấm áp, thể hiện tình người và sự gắn kết trong cuộc sống.

Hình ảnh bàn tay trong bài thơ không chỉ gợi lên sự gần gũi, thân thương mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về tình yêu, sự gắn bó và niềm tin giữa con người. Đó là hơi ấm của tình cảm, là sự nâng đỡ, đồng hành trong cuộc đời. Với ngôn ngữ thơ mượt mà, giọng điệu tha thiết cùng cách xây dựng hình ảnh đầy tinh tế, tác giả đã làm cho bàn tay trở thành một biểu tượng giàu sức biểu cảm. Qua đó, bài thơ không chỉ ca ngợi tình yêu thương mà còn khơi gợi trong lòng người đọc những suy tư về giá trị của sự kết nối và sẻ chia trong cuộc sống.

Bài văn mẫu NLVH Nêu cảm nhận hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ

Bài văn mẫu 1

Tình yêu luôn là đề tài bất tận trong thi ca, bởi mỗi con người đều mang trong mình một câu chuyện riêng, một cảm xúc riêng khi nhắc đến hai chữ thiêng liêng ấy. Với những người nghệ sĩ, tình yêu không chỉ là rung động nhất thời mà còn là nguồn cảm hứng sâu sắc để họ vẽ nên những vần thơ đầy xúc cảm. Lưu Quang Vũ – một cái tên không còn xa lạ với nền văn học Việt Nam, không chỉ nổi danh với những vở kịch để đời mà còn để lại dấu ấn trong lòng người đọc bằng những vần thơ chân thành và giàu ý nghĩa. “Hơi ấm bàn tay” là một trong số đó, bài thơ viết về tình yêu giản dị nhưng nồng nàn, thể hiện qua một hình ảnh rất đời thường – đôi bàn tay.

Ngôn ngữ của tình yêu đôi khi không cần đến lời nói, bởi chỉ một cái nắm tay cũng đủ để truyền đi bao xúc cảm. “Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình / Điều chưa nói thì bàn tay đã nói”, phải chăng những cảm xúc chân thành nhất đôi khi không cần được diễn đạt bằng ngôn từ mà chính hành động lại là lời nhắn nhủ thiết tha nhất? Một hơi ấm dịu dàng, một cái siết tay bồi hồi cũng đủ để lưu giữ kỷ niệm, để trái tim mãi hướng về nhau dẫu có cách xa. Đó là thứ tình cảm không phô trương, không cần những lời thề hẹn hoa mỹ nhưng lại khắc sâu trong tâm khảm.

Tình yêu trong thơ Lưu Quang Vũ không chỉ là sự đồng điệu giữa hai tâm hồn, mà còn gắn liền với lý tưởng lớn lao của một thế hệ. Trong những ngày tháng đất nước còn chìm trong khói lửa chiến tranh, người lính trẻ mang trong tim nỗi nhớ thương nhưng vẫn đặt trách nhiệm với Tổ quốc lên trên hết. Bàn tay họ từng nắm lấy nhau trong những ngày yêu đương nồng thắm, giờ đây lại siết chặt tay súng để bảo vệ nền độc lập thiêng liêng. Thế nhưng, dù có xa cách, hơi ấm ngày nào vẫn không phai mờ, mà trở thành động lực để họ vững bước trên hành trình đầy gian khó. Để rồi khi hòa bình lập lại, họ lại tìm về bên nhau, cùng nhau viết tiếp câu chuyện yêu thương còn dang dở.

Có những bài thơ khi đọc xong, ta chỉ thấy hay, nhưng cũng có những bài thơ khiến ta lặng người vì xúc động. “Hơi ấm bàn tay” là một bài thơ như thế. Nó không ồn ào, không bi lụy nhưng lại chạm đến trái tim người đọc bằng sự tinh tế và chân thành. Lưu Quang Vũ đã cho ta thấy rằng tình yêu không nhất thiết phải là những điều cao sang, mà đôi khi chỉ là một cái nắm tay – nhẹ nhàng nhưng bền chặt, dung dị mà thiêng liêng.

Bài văn mẫu 2

Mỗi khi nhắc đến tình yêu, người ta thường nghĩ đến những điều lãng mạn và hoa mỹ. Nhưng với Lưu Quang Vũ, tình yêu lại đến từ những điều dung dị nhất. Trong bài thơ “Hơi ấm bàn tay”, ông không viết về những lời thề hẹn hay những khoảnh khắc say đắm nồng nàn, mà chọn một hình ảnh rất đơn sơ – đôi bàn tay nắm lấy nhau. Chỉ vậy thôi nhưng lại đủ để sưởi ấm trái tim, để lưu giữ những cảm xúc chân thành và sâu lắng nhất.

Khi yêu, đôi khi không cần quá nhiều lời. Một cái nắm tay cũng đủ để nói lên tất cả. “Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại / Còn bồi hồi trong những ngón tay ta” – bàn tay đã buông nhưng hơi ấm vẫn vẹn nguyên, tình yêu vẫn còn đó dù khoảng cách có chia xa. Có lẽ, đây chính là sự kỳ diệu của yêu thương, một chút ấm áp thôi cũng đủ để trở thành ký ức mãi không phai. Lưu Quang Vũ đã rất tinh tế khi chọn đôi bàn tay làm biểu tượng của tình yêu, bởi đó không chỉ là sự gắn kết giữa hai con người mà còn là minh chứng cho những cảm xúc chân thành nhất.

Nhưng tình yêu trong bài thơ này không chỉ gói gọn trong những rung động của lứa đôi, mà còn hòa cùng tình yêu Tổ quốc. Khi đất nước cần, những bàn tay ấy không chỉ nắm lấy nhau mà còn siết chặt súng, cùng nhau xây trận địa, cùng nhau bảo vệ quê hương. Tình yêu cá nhân lúc này không biến mất mà trở thành động lực để những người trẻ vững bước trên con đường đầy thử thách. Và rồi, khi chiến tranh qua đi, những bàn tay ấy lại tìm về bên nhau, như hai vì sao đổi ngôi, như những cánh chim trở về sau bao ngày xa cách.

Thơ ca luôn có cách riêng để chạm đến trái tim con người. “Hơi ấm bàn tay” không chỉ là bài thơ về tình yêu, mà còn là lời nhắc nhở về những điều giản đơn nhưng đáng trân quý trong cuộc sống. Đôi khi, thứ giữ người ta bên nhau không phải là những lời hứa hẹn, mà chính là những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng chân thành.

Bài văn mẫu 3

Tình yêu là gì mà khiến con người ta say đắm đến vậy? Có lẽ, câu trả lời cho câu hỏi ấy sẽ chẳng bao giờ có hồi kết, bởi mỗi người đều có một cách yêu khác nhau. Với Lưu Quang Vũ, tình yêu không nằm ở những điều lớn lao mà đến từ những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng sâu lắng. “Hơi ấm bàn tay” chính là minh chứng cho một tình yêu như thế – giản dị, chân thành nhưng lại khắc sâu vào trái tim.

Chẳng cần những lời hứa hẹn xa xôi, chẳng cần những cử chỉ lãng mạn, chỉ một cái nắm tay cũng đủ để nói lên tất cả. Trong phút chia xa, bàn tay siết chặt đã thay cho vạn lời yêu thương chưa kịp nói. “Điều chưa nói thì bàn tay đã nói” – tình yêu có một ngôn ngữ riêng, không cần dùng đến lời nhưng vẫn đủ để hiểu thấu lòng nhau. Hơi ấm còn lưu lại trong từng ngón tay, trong từng ký ức, trở thành sợi dây vô hình gắn kết hai con người dẫu có cách xa.

Nhưng tình yêu không chỉ là những giây phút êm đềm, mà còn phải trải qua thử thách. Khi đất nước lâm nguy, những bàn tay ấy không chỉ dành để nắm lấy nhau mà còn để cầm chắc tay súng, để góp phần bảo vệ hòa bình. Tình yêu lứa đôi lúc này không mất đi mà chỉ tạm lùi lại phía sau, nhường chỗ cho tình yêu lớn lao hơn – tình yêu Tổ quốc. Thế nhưng, dù có bao nhiêu gian khổ, dù phải xa cách bao lâu, hơi ấm ấy vẫn không hề phai nhạt. Và đến một ngày, khi hòa bình lập lại, đôi bàn tay ấy lại tìm về nhau, tiếp tục viết tiếp câu chuyện yêu thương còn dang dở.

Thơ Lưu Quang Vũ mang một thứ cảm xúc rất riêng – nhẹ nhàng mà day dứt, giản dị mà sâu sắc. “Hơi ấm bàn tay” không chỉ là bài thơ về tình yêu, mà còn là lời nhắc nhở về những điều quý giá trong cuộc sống. Một cái nắm tay có thể đơn giản, nhưng nếu đó là bàn tay của người ta yêu, thì hơi ấm ấy sẽ theo ta suốt cả một đời.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *