Đề bài: Viết đoạn văn nêu suy nghĩ của em về truyện ngắn “Tình mẹ” của Vũ Thị Thu
TÌNH MẸ
(Vũ Thị Thu)
Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học.
Điều cậu sợ đã thành sự thật, mẹ cậu nhận lời. Đây là lần đầu tiên giáo viên chủ nhiệm và bạn bè gặp mẹ cậu nhưng cậu lại rất xấu hổ vì ngoại hình của mẹ mình. Mặc dù bà cũng là một người phụ nữ đẹp nhưng lại có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải. Và cậu bé cũng chưa bao giờ hỏi mẹ tại sao có vết sẹo lớn đến vậy.
Vào buổi họp mặt, tất cả mọi người đều ấn tượng bởi sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo dài, thế nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và thu mình vào một góc tránh ánh mắt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ nói chuyện với cô giáo.
Cô giáo hỏi:
– Làm sao chị bị vết sẹo lớn như vậy trên mặt?
Người mẹ từ tốn trả lời:
Thưa cô, khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa quá to, thế là tôi chạy vào. Lúc chạy đến chỗ con, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống nên đã vội vàng lấy thân mình che cho con. Tôi bị ngất xỉu, nhưng thật may đã có một anh lính cứu hỏa vào và cứu cả hai mẹ con tôi.
Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt, mỉm cười nói:
– Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho đến giờ, tôi chưa hề hối tiếc về việc mình đã làm.”
Nghe đến đây, cậu bé đã chạy nhanh về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu ôm lấy mẹ và cảm nhận được tình yêu, sự hy sinh to lớn của mẹ dành cho mình. Cậu nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó như không rời.
(Nguồn:https://voh.com.vn/song-dep/truyen- ngăn-ve-me-431752.html)
Dàn ý NLVH Nêu suy nghĩ của em về truyện ngắn Tình mẹ của Vũ Thị Thu
Mở bài
– Dẫn dắt vấn đề:
+ Cách 1: Tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất trên đời, luôn sẵn sàng hy sinh vì con cái mà không cần bất cứ sự đền đáp nào.
+ Cách 2: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ / Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha” – câu ca dao quen thuộc ấy đã thể hiện được sự vĩ đại của tình mẹ, một chủ đề quen thuộc nhưng luôn chạm đến trái tim người đọc.
– Giới thiệu tác phẩm: Câu chuyện kể về tình cảm của một cậu bé dành cho mẹ, từ cảm giác xấu hổ vì vết sẹo trên mặt mẹ đến sự xúc động khi biết được câu chuyện đằng sau nó.
Mẹ – hai tiếng thiêng liêng chứa đựng biết bao tình cảm và sự hy sinh vô bờ bến. Từ xa xưa, tình mẫu tử luôn là đề tài quen thuộc trong văn học, bởi nó không chỉ chạm đến trái tim người đọc mà còn gợi lên những giá trị nhân văn cao đẹp. Câu chuyện về tình mẹ của Vũ Thị Thu đã khắc họa rõ nét sự hy sinh thầm lặng của người mẹ và hành trình nhận ra giá trị tình cảm ấy của một cậu bé. Bằng lối kể chuyện giản dị mà sâu sắc, tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc những bài học ý nghĩa về tình yêu thương gia đình.
Thân bài
Giá trị nội dung
– Tóm tắt truyện:
Truyện kể về một cậu bé có người mẹ xinh đẹp nhưng lại mang một vết sẹo lớn trên mặt. Vì điều đó, cậu từng cảm thấy xấu hổ với bạn bè. Cho đến một ngày, trong buổi họp phụ huynh, cậu tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ và cô giáo. Hóa ra, vết sẹo ấy là dấu tích của một lần mẹ lao vào đám cháy để cứu cậu bé. Nhận ra sự hy sinh to lớn của mẹ, cậu vô cùng xúc động, chạy đến ôm mẹ và nắm chặt tay mẹ không rời.
– Nhân vật người mẹ:
+ Một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, luôn mang đến cảm giác ấm áp dù có vết sẹo trên mặt.
+ Tình yêu thương con vô bờ bến thể hiện qua hành động dũng cảm:
• Khi nhà cháy, bà không màng nguy hiểm lao vào để cứu con.
• Khi thanh xà rơi xuống, bà vội vàng che chắn cho con mà không chút do dự.
• Dù để lại vết sẹo không thể xóa mờ, bà chưa bao giờ thấy hối hận hay buồn bã, vì điều quan trọng nhất là con bà đã được bình an.
– Nhân vật cậu bé:
+ Ban đầu: Xấu hổ vì vết sẹo trên mặt mẹ, né tránh mẹ trước bạn bè.
+ Sau khi biết sự thật: Xúc động, hối hận, nhận ra mình đã sai.
+ Hành động “nắm chặt tay mẹ” cuối truyện là chi tiết thể hiện tình cảm chân thành, sự trân trọng và yêu thương của cậu bé dành cho mẹ.
Giá trị nghệ thuật
– Cốt truyện đơn giản nhưng ý nghĩa sâu sắc, dễ chạm đến cảm xúc người đọc.
– Sử dụng ngôi kể thứ ba giúp mạch truyện linh hoạt, kết hợp giữa hiện tại và quá khứ một cách tự nhiên.
– Khắc họa nhân vật thông qua hành động, lời nói, nội tâm, làm nổi bật sự đối lập trong cảm xúc của cậu bé trước và sau khi biết sự thật.
Kết bài
– Khẳng định lại giá trị nhân văn của tác phẩm: Truyện ngắn không chỉ ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng mà còn nhắc nhở mỗi người hãy biết trân trọng, yêu thương cha mẹ khi còn có thể.
– Bài học rút ra: Đừng bao giờ đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, bởi đằng sau mỗi dấu vết có thể là một câu chuyện đầy yêu thương và hy sinh.
Câu chuyện khép lại nhưng dư âm về tình mẫu tử vẫn còn đọng mãi trong lòng người đọc. Tác phẩm không chỉ ngợi ca tình yêu thương của mẹ mà còn gửi gắm thông điệp ý nghĩa: hãy trân trọng những gì mình đang có, bởi tình mẹ là thứ tình cảm thiêng liêng và vô giá nhất. Qua câu chuyện, mỗi người đều có thể nhìn lại chính mình, học cách yêu thương và thấu hiểu cha mẹ nhiều hơn, bởi không ai trên đời có thể yêu thương chúng ta như mẹ đã từng.
Bài văn mẫu NLVH Nêu suy nghĩ của em về truyện ngắn Tình mẹ của Vũ Thị Thu
Bài văn mẫu 1
Những câu thơ trong bài “Con cò” của Chế Lan Viên gợi lên hình ảnh thân thương, dịu dàng như lời hát ru, mượn chất liệu từ ca dao để ngợi ca tình mẫu tử. Đó là một đề tài chưa bao giờ cũ trong văn chương, bởi tình mẹ luôn là nguồn cảm hứng dạt dào cho những tác phẩm giàu giá trị nhân văn. Truyện ngắn *Tình mẹ* của Vũ Thị Thu cũng là một tác phẩm cảm động như thế, khắc họa tình yêu thương vô bờ bến và sự hi sinh cao cả của người mẹ, từ đó đánh thức tình cảm trong lòng người con.
Câu chuyện kể về một cậu bé có người mẹ xinh đẹp, nhưng trên khuôn mặt bà lại có một vết sẹo lớn. Chính vết sẹo ấy khiến cậu cảm thấy xấu hổ, thậm chí tránh né khi phải giới thiệu mẹ với bạn bè. Trong buổi họp phụ huynh, cậu tìm cách trốn vào một góc, không muốn để ai nhìn thấy hai mẹ con. Nhưng rồi, khi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ và cô giáo, cậu mới hiểu rằng vết sẹo ấy là dấu ấn của một lần mẹ lao vào đám cháy để cứu cậu năm xưa. Giây phút ấy, cậu nhận ra mình đã vô tâm biết bao, chạy đến ôm chặt mẹ, lòng tràn ngập yêu thương và hối hận.
Với dung lượng không quá dài, tác phẩm vẫn đủ sức lay động trái tim độc giả nhờ cách xây dựng nhân vật chân thực, giàu chiều sâu. Người mẹ hiện lên với vẻ đẹp dịu dàng, hiền hậu, luôn tự tin dù mang trên mặt một vết sẹo lớn. Nhưng hơn cả nhan sắc, bà có một trái tim bao dung và một tình yêu vô điều kiện dành cho con. Tình mẫu tử đã tiếp thêm cho bà sức mạnh để hi sinh tất cả, thậm chí không ngần ngại lao vào lửa chỉ để bảo vệ con mình. Nhân vật cậu bé cũng được khắc họa một cách tự nhiên, gần gũi với tâm lý trẻ thơ. Ban đầu, cậu xấu hổ, có phần vô tâm, nhưng khi hiểu ra sự thật, tình cảm trong cậu trỗi dậy mãnh liệt, để rồi cậu trân trọng và yêu thương mẹ hơn bao giờ hết.
Câu chuyện khép lại, nhưng dư âm về tình mẫu tử vẫn mãi vang vọng trong lòng người đọc. Không chỉ là lời ca ngợi tình yêu bao la của mẹ, tác phẩm còn nhắn nhủ chúng ta rằng, hãy biết trân quý những điều tưởng như bình thường nhất, vì đó lại là những điều quý giá nhất. Mỗi trang văn như một tấm gương phản chiếu, giúp ta nhận ra rằng, dù đi đâu hay làm gì, mẹ vẫn luôn là người yêu thương và dõi theo ta suốt đời.
Bài văn mẫu 2
Tình mẫu tử từ lâu đã trở thành đề tài bất tận trong văn chương. Từ những câu hát ru trong “Con cò” của Chế Lan Viên đến truyện ngắn “Tình mẹ” của Vũ Thị Thu, tất cả đều ngợi ca tấm lòng bao la của người mẹ và những hi sinh thầm lặng vì con. “Tình mẹ” là một câu chuyện giản dị nhưng sâu sắc, đánh thức sự trân trọng và yêu thương trong lòng mỗi người con.
Câu chuyện xoay quanh một cậu bé có người mẹ xinh đẹp nhưng lại mang trên mặt một vết sẹo lớn. Vì vết sẹo ấy, cậu luôn mặc cảm, ngại ngùng khi phải nhắc đến mẹ trước bạn bè. Trong buổi họp phụ huynh, cậu tìm cách lẩn tránh, không dám đối diện với ánh mắt của mọi người. Nhưng rồi, khi nghe mẹ trò chuyện cùng cô giáo, cậu mới biết được sự thật: ngày bé, chính mẹ đã bất chấp hiểm nguy, lao vào ngọn lửa để cứu cậu. Vết sẹo trên mặt bà không phải là một khiếm khuyết, mà là dấu ấn của tình yêu thương vô bờ bến. Khoảnh khắc nhận ra điều ấy, cậu bé bật khóc, ôm chặt lấy mẹ, không muốn rời xa.
Tuy không dài, nhưng truyện mang lại sự xúc động mạnh mẽ nhờ cách xây dựng nhân vật đầy cảm xúc. Người mẹ hiện lên với những phẩm chất đáng trân trọng: xinh đẹp, dịu dàng, mạnh mẽ và bao dung. Dù trên mặt có vết sẹo, bà chưa bao giờ cảm thấy tự ti, cũng không một lần trách móc con. Chỉ bằng những hành động nhỏ, bà thể hiện tình yêu thương vô điều kiện, một tình yêu đủ lớn để giúp bà vượt qua mọi nỗi đau. Nhân vật cậu bé cũng được miêu tả rất chân thực. Cậu từng vô tư, từng có những suy nghĩ chưa chín chắn, nhưng rồi, tình mẫu tử đã làm thay đổi tất cả.
Đọc xong câu chuyện, ta không khỏi bồi hồi trước tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con. Tác phẩm không chỉ khắc họa sự hi sinh thầm lặng của mẹ mà còn nhắc nhở mỗi chúng ta rằng, đừng để những bộn bề của cuộc sống làm ta lãng quên tình mẫu tử thiêng liêng. Hãy biết yêu thương, trân trọng mẹ khi còn có thể, bởi trên đời này, không ai có thể yêu ta như mẹ.
Bài văn mẫu 3
Những câu thơ trong “Con cò” của Chế Lan Viên đã từng khắc họa hình ảnh người mẹ với sự vất vả, tảo tần nhưng cũng đầy yêu thương. Cùng chung mạch cảm xúc ấy, truyện ngắn “Tình mẹ” của Vũ Thị Thu tiếp tục tôn vinh tình mẫu tử thiêng liêng, kể về một câu chuyện xúc động giữa hai mẹ con, nơi sự hi sinh lặng lẽ của người mẹ đã đánh thức lòng trân quý trong trái tim người con.
Câu chuyện bắt đầu bằng hình ảnh một cậu bé có người mẹ xinh đẹp nhưng không may mang một vết sẹo lớn trên mặt. Cậu bé luôn né tránh nhắc đến mẹ, thậm chí cảm thấy xấu hổ khi bạn bè nhìn thấy mẹ mình. Trong buổi họp phụ huynh, khi mọi người dành lời khen cho vẻ đẹp dịu dàng của bà, cậu bé vẫn không thể dẹp bỏ mặc cảm trong lòng. Thế nhưng, một cuộc trò chuyện vô tình đã thay đổi tất cả. Cậu bé biết được rằng ngày xưa, khi căn nhà không may bốc cháy, mẹ đã liều mình lao vào lửa để cứu cậu. Chính nhờ sự hi sinh ấy mà cậu có mặt trên đời, nhưng cũng chính vì điều đó mà gương mặt mẹ không còn nguyên vẹn. Hiểu ra mọi chuyện, cậu bé vỡ òa trong cảm xúc, chạy đến ôm chặt mẹ, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy bàn tay mẹ suốt cả ngày hôm đó.
Tác phẩm gây ấn tượng mạnh mẽ nhờ cách xây dựng nhân vật chân thực và đầy cảm xúc. Người mẹ không chỉ là một người phụ nữ dịu dàng mà còn có một trái tim vĩ đại. Bà không hề trách con khi cậu từng lảng tránh mình, cũng chưa từng buồn bã về vết sẹo trên mặt. Tất cả những gì bà làm đều xuất phát từ tình yêu thương con vô điều kiện. Nhân vật cậu bé cũng được miêu tả rất chân thật, từ sự vô tư ban đầu đến giây phút bừng tỉnh khi hiểu ra tấm lòng của mẹ.
Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh hai mẹ con nắm tay nhau thật chặt, nhưng dư âm của nó còn đọng lại mãi trong lòng người đọc. “Tình mẹ” không chỉ là một câu chuyện, mà còn là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: đừng đợi đến khi quá muộn mới nhận ra tình yêu bao la của mẹ.