NLVH Phân tích nhân vật Chương trong đoạn trích Hạ đỏ của Nguyễn Nhật Ánh

Đề bài: Viết đoạn văn phân tích nhân vật Chương trong đoạn trích

Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại.
Cuối năm lớp chín, tôi học bù đầu, người xanh như tàu lá. Ngày nào mẹ tôi cũng mua bí đỏ về nấu canh cho tôi ăn. Mẹ bảo bí đỏ bổ óc, ăn vào học bài sẽ mau thuộc. Trước nay, tôi vốn thích món này. Bí đỏ nấu với đậu phộng thêm vài cọng rau om, ngon hết biết. Nhưng ngày nào cũng phải buộc ăn món đó, tôi đâm ngán. Hơn nữa, dù dạ dày tôi bấy giờ tuyền một màu đỏ, trí nhớ tôi vẫn chẳng khá lên chút nào. Tôi học trước quên sau, học sau quên trước. Vì vậy tôi phải học gấp đôi những đứa khác.
Tối, tôi thức khuya lơ khuya lắc. Sáng, tôi dậy từ lúc trời còn tờ mờ. Mắt tôi lúc nào cũng đỏ kè. Ba tôi bảo :
– Nhất định đầu thằng Chương bị hở một chỗ nào đó. Chữ nghĩa đổ vô bao nhiêu rớt ra bấy nhiêu. Thế nào sang năm cũng phải hàn lại.
Mẹ tôi khác ba tôi. Mẹ không phải là đàn ông. Mẹ không nỡ bông phèng trước thân hình còm nhom của tôi. Mẹ xích lại gần tôi, đưa tay nắn nắn khớp xương đang lồi ra trên vai tôi, bùi ngùi nói :
– Mày học hành cách sao mà càng ngày mày càng giống con mắm vậy Chương ơi !
Giọng mẹ tôi như một lời than. Tôi mỉm cười trấn an mẹ:
– Mẹ đừng lo! Qua kỳ thi này, con lại mập lên cho mẹ coi!
Không hiểu mẹ có tin lời tôi không mà tôi thấy mắt mẹ rưng rưng. Thấy mẹ buồn, tôi cũng buồn lây. Nhưng tôi chẳng biết cách nào an ủi mẹ. Tôi đành phải nín thở nuốt trọn một tô canh bí đỏ cho mẹ vui lòng.
Dù sao, công của tôi không phải là công cốc. Những ngày thức khuya dậy sớm đã không phản bội lại tôi. Kỳ thi cuối năm, tôi xếp hạng khá cao.
Ba tôi hào hứng thông báo:
– Sang năm ba sẽ mua cho con một chiếc xe đạp.
Mẹ tôi chẳng hứa hẹn gì. Mẹ chỉ “thưởng” tôi một cái cốc trên trán:
– Cha mày! Từ nay lo mà ăn ngủ cho lại sức nghe chưa!
Ba tôi vui. Mẹ tôi vui. Nhưng tôi mới là người vui nhất. Tôi đàng hoàng chia tay với những tô canh bí đỏ mà không sợ mẹ tôi thở dài. Dù sao thì cũng cảm ơn mày, cơn ác mộng của tao, nhưng bây giờ xin tạm biệt nhé! Tôi cúi đầu nói thầm với trái bí cuối cùng đang nằm lăn lóc trong góc bếp trước khi cung tay cốc cho nó một phát.
(Trích Hạ đỏ, Nguyễn Nhật Ánh, Nxb Trẻ, 2019)

Dàn ý Phân tích nhân vật Chương trong đoạn trích Hạ đỏ của Nguyễn Nhật Ánh

Mở bài

Giới thiệu nhân vật Chương trong đoạn văn “Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại”

Khái quát những đặc điểm nổi bật của nhân vật: một cậu bé học hành vất vả, giàu tình cảm và có sự trưởng thành sau kỳ thi

Trong truyện “Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại”, nhân vật Chương hiện lên như một cậu học trò nhỏ đầy nghị lực, gắn liền với những tháng ngày ôn thi vất vả. Dưới sự chăm sóc tận tụy của mẹ, cùng những tô canh bí đỏ ngán đến tận cổ, Chương vừa phải đối mặt với áp lực học tập, vừa trải qua những cung bậc cảm xúc của một cậu bé tuổi mới lớn. Qua nhân vật Chương, câu chuyện không chỉ khắc họa chân thực tâm lý của một học sinh cuối cấp mà còn gợi lên tình cảm gia đình sâu sắc, đặc biệt là tình yêu thương vô điều kiện của mẹ dành cho con.

Thân bài

1. Hoàn cảnh của nhân vật Chương

Chương là một học sinh cuối cấp, phải ôn thi căng thẳng nên sức khỏe sa sút, người gầy gò, xanh xao

Mẹ chăm sóc bằng món canh bí đỏ mỗi ngày với mong muốn con học tốt hơn

2. Tính cách và nội tâm nhân vật

– Chăm chỉ, quyết tâm: Dù học hành khó khăn, trí nhớ kém nhưng Chương vẫn kiên trì ôn luyện, không bỏ cuộc

– Hài hước, lạc quan: Dù mệt mỏi nhưng vẫn giữ tinh thần vui vẻ, biết trấn an mẹ, thậm chí còn nói đùa với trái bí đỏ

– Nhạy cảm, giàu tình cảm: Cảm nhận được nỗi lo lắng của mẹ, thấy mẹ buồn thì cũng buồn theo nhưng không biết cách an ủi

3. Sự trưởng thành của nhân vật

Nhờ sự cố gắng, Chương đạt kết quả tốt trong kỳ thi

Nhận được sự công nhận của ba và sự quan tâm đầy yêu thương của mẹ

Khoảnh khắc chia tay với món canh bí đỏ thể hiện sự trưởng thành: hiểu được giá trị của sự chăm sóc từ mẹ và biết trân trọng những gì mình đã trải qua

Kết bài

Khẳng định sự hấp dẫn của nhân vật Chương: một cậu bé vừa hồn nhiên, đáng yêu vừa có sự kiên trì và trưởng thành

Bài học rút ra: trân trọng công lao của cha mẹ, biết cố gắng vượt qua thử thách để đạt được thành công

Nhân vật Chương không chỉ khiến người đọc đồng cảm bởi sự vất vả trong quá trình học tập mà còn gây ấn tượng bởi tính cách hồn nhiên, hài hước và giàu tình cảm. Từ một cậu bé gầy gò, kiệt sức vì ôn thi, Chương đã trưởng thành hơn sau những ngày tháng gian nan. Câu chuyện không chỉ ca ngợi tinh thần kiên trì, nỗ lực mà còn nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình yêu thương trong gia đình. Mỗi người khi nhìn lại quãng thời gian tuổi học trò đều có thể thấy một phần của mình trong Chương – một cậu bé nhỏ bé nhưng đầy quyết tâm.

Bài văn mẫu Phân tích nhân vật Chương trong đoạn trích Hạ đỏ của Nguyễn Nhật Ánh

Bài văn mẫu 1

Truyện dài “Hạ đỏ” của Nguyễn Nhật Ánh là một tác phẩm đầy cảm xúc về tuổi học trò, với những rung động đầu đời, những tình bạn trong sáng và cả những áp lực trước ngưỡng cửa trưởng thành. Trong đó, đoạn trích xoay quanh nhân vật Chương, một cậu bé đang trải qua kỳ thi quan trọng của năm lớp chín.

Giữa những ngày hè oi ả, Chương không được vui chơi thỏa thích như bao đứa trẻ khác mà phải vùi đầu vào sách vở, đối diện với những áp lực thi cử. Những đêm thức khuya, những buổi sáng vội vàng cùng trang sách dày đặc chữ, tất cả khiến cậu trở nên xanh xao, tiều tụy. Dù vậy, bên cạnh cậu luôn có sự chăm sóc tận tình của mẹ. Bát canh bí đỏ mỗi ngày không chỉ giúp cậu bồi bổ sức khỏe mà còn là biểu tượng của tình yêu thương giản dị nhưng thầm lặng của người mẹ Việt Nam.

Nhân vật Chương hiện lên không chỉ với hình ảnh một cậu bé chăm chỉ mà còn là một người giàu tình cảm. Cậu cảm nhận được sự vất vả của mẹ, hiểu được nỗi lo lắng trong ánh mắt bà, nhưng lại chưa biết cách thể hiện sự quan tâm. Dù mệt mỏi, cậu vẫn cố gắng giữ tinh thần lạc quan, đùa vui với mẹ và thậm chí còn nói chuyện với trái bí đỏ. Sự hồn nhiên ấy khiến nhân vật trở nên chân thực và gần gũi hơn với người đọc.

Qua đoạn trích, tác giả khéo léo truyền tải những giá trị sâu sắc về tình cảm gia đình và sự trưởng thành của một đứa trẻ. Cốt truyện tuy giản dị nhưng lại chứa đựng những cảm xúc chân thật, chạm đến trái tim người đọc. Hình ảnh Chương không chỉ đại diện cho bao học sinh đang ngày đêm nỗ lực mà còn là tấm gương về sự kiên trì và tình yêu thương.

Bài văn mẫu 2

Mùa hè trong “Hạ đỏ” của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là khoảng thời gian của nắng vàng, ve kêu, mà còn là những ngày tháng đánh dấu sự trưởng thành của nhân vật Chương. Đoạn trích ghi lại khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời cậu bé, khi phải đối mặt với kỳ thi cam go và những cảm xúc đan xen giữa áp lực học tập và tình yêu thương gia đình.

Chương là một cậu bé chăm chỉ nhưng học hành không mấy dễ dàng. Trí nhớ kém khiến cậu phải vất vả hơn bạn bè đồng trang lứa. Những ngày ôn thi căng thẳng khiến cậu gầy gò, mệt mỏi, nhưng cậu vẫn kiên trì, không cho phép bản thân bỏ cuộc. Dẫu vậy, cậu vẫn giữ được sự hồn nhiên đáng yêu, biết pha trò để làm mẹ yên lòng, biết tự động viên chính mình bằng những câu nói hài hước.

Giữa những ngày tháng vất vả ấy, mẹ cậu chính là điểm tựa lớn nhất. Bà không nói những lời hoa mỹ, không ép con học hành, mà lặng lẽ chuẩn bị cho con từng bữa ăn, bát canh bí đỏ đầy yêu thương. Sự quan tâm ấy tuy giản dị nhưng lại là động lực lớn lao giúp Chương bước qua những ngày căng thẳng. Và khi kỳ thi khép lại, cậu không chỉ trưởng thành hơn trong nhận thức mà còn biết trân trọng hơn tình cảm của mẹ, hiểu được giá trị của sự hy sinh và tình yêu gia đình.

Câu chuyện về Chương không chỉ phản ánh thực tế của nhiều học sinh mà còn nhắc nhở mỗi chúng ta về sự quan trọng của tình thân. Nguyễn Nhật Ánh đã kể lại câu chuyện ấy bằng một giọng văn tự nhiên, nhẹ nhàng mà sâu lắng, khiến người đọc không khỏi bồi hồi khi nhớ về những mùa hè đã qua của chính mình.

Bài văn mẫu 3

Trong truyện dài “Hạ đỏ”, Nguyễn Nhật Ánh đã vẽ nên bức tranh chân thực về một mùa hè đặc biệt – mùa hè của những thay đổi, trưởng thành và những rung động của tuổi học trò. Nhân vật Chương chính là tâm điểm của câu chuyện, một cậu bé đang bước qua giai đoạn căng thẳng nhất của tuổi học sinh với những thử thách không chỉ trên trang sách mà còn trong chính tâm hồn mình.

Chương vốn không phải là một cậu bé học hành xuất sắc. Kỳ thi đến gần khiến cậu càng thêm áp lực, thức khuya dậy sớm đến mức tiều tụy. Nhưng cậu không than vãn hay chán nản mà luôn cố gắng từng chút một, nỗ lực để đạt được mục tiêu. Dù vậy, trong lòng cậu vẫn có những phút giây chạnh lòng khi thấy mẹ lo lắng, bận rộn chăm sóc mình.

Tình mẫu tử trong đoạn truyện được khắc họa một cách nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Không có những lời nói đao to búa lớn, mẹ Chương chỉ đơn giản nấu bát canh bí đỏ mỗi ngày, âm thầm dõi theo con từng chút một. Tình yêu thương ấy cứ thế thấm vào trái tim Chương, khiến cậu hiểu ra rằng sự quan tâm đôi khi không cần nói thành lời. Và khi kỳ thi kết thúc, cậu không chỉ đạt được kết quả tốt mà còn trưởng thành hơn, biết trân trọng những điều nhỏ bé nhưng quý giá xung quanh mình.

Câu chuyện của Chương không chỉ là hành trình của một cậu học sinh mà còn là hành trình cảm xúc của mỗi người đọc. Ai cũng từng có những ngày hè như thế, từng nếm trải áp lực thi cử và từng được nâng đỡ bởi tình yêu thương gia đình. Chính nhờ giọng văn gần gũi, cách kể chuyện mộc mạc mà Nguyễn Nhật Ánh đã mang đến một câu chuyện thật đời, thật người, khiến ai đọc qua cũng phải lắng lòng suy ngẫm.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *