📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích bài thơ Cây đa của tác giả Trần Đăng Khoa

Hãy viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ Cây đa của tác giả Trần Đăng Khoa.

       CÂY ĐA

Làng em có cây đa
Bên mương nước giữa đồng
Lá xanh dòng nước bạc
Biển lúa vàng mênh mông

Cây đa gọi gió đến
Cây đa vẫy chim về
Đa mỗi ngày một lớn
Và nuôi thêm nhiều ve

Dưới bóng đa, con trâu
Thong thả nhai hương lúa
Đủng đỉnh đàn bò về
Lông hồng như đốm lửa

Trưa nắng lóe trên đầu
Các bác làm nghỉ mát
Vòm đa rì rào xanh
Ve kêu, muôn lá quạt…

                  (Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999)

Dàn ý chi tiết

* Mở đoạn: Giới thiệu tác giả Trần Đăng Khoa và bài thơ “Cây đa”; nêu ấn tượng, cảm xúc chung về bài thơ.

Trong dòng thơ viết về quê hương của Trần Đăng Khoa, bài “Cây đa” luôn gợi ra một bức tranh làng quê rực rỡ mà bình yên. Qua những câu thơ ngắn gọn, tác giả đã dựng lên hình ảnh cây đa thân thuộc giữa biển lúa vàng, nơi gió gọi về, chim tìm đến và cuộc sống nông thôn diễn ra mộc mạc mà đầy sức sống. Bài thơ đem lại cảm giác thân thương, gợi mở những rung động trong trẻo về vẻ đẹp giản dị của quê nhà.

* Thân đoạn:

– Nêu cảm xúc về nội dung bài thơ:

+ Lời giới thiệu đầy tự hào về cây đa quê hương: “Làng em có cây đa” và khung cảnh làng quê yên bình, đầy màu sắc tươi sáng: “lá xanh”, “nước bạc”, “lúa vàng”.

+ Yêu mến, ca ngợi cây đa là nơi quy tụ, che chở, nuôi dưỡng sự sống phong phú của thiên nhiên làng quê: “gọi gió đến”, “vẫy chim về”, “nuôi thêm nhiều ve”.

+ Gắn bó, tự hào vì cây đa chứng kiến cuộc sống hằng ngày và cho bóng mát: dưới bóng đa, trâu nằm nghỉ, bò đi về, người nông dân nghỉ ngơi sau giờ làm việc.

– Nêu cảm xúc về nghệ thuật của bài thơ:

+ Thể thơ 5 chữ giản dị, ngắn gọn góp phần thể hiện tình cảm chân thành, mộc mạc của nhân vật trữ tình.

+ Biện pháp nhân hoá đặc sắc khiến hình ảnh cây đa trở nên sinh động, có hồn, gần gũi gắn bó với người dân nông thôn.

+ Từ láy gợi hình gợi cảm: “mênh mông”, “thong thả”, “đủng đỉnh” miêu tả không gian làng quê yên bình.

* Kết đoạn:

– Ấn tượng về tình cảm của nhân vật trữ tình thể hiện trong bài thơ: niềm tự hào, tình yêu với cây đa quê hương.

– Thể hiện suy nghĩ của bản thân: thêm yêu quê hương, trân trọng và giữ gìn những vẻ đẹp bình dị của quê hương.

Hình ảnh cây đa trong bài thơ trở thành biểu tượng của sự yên ả, của nhịp sống thanh bình nơi đồng ruộng. Dưới bóng cây ấy, thiên nhiên và con người như hòa vào nhau trong một bản nhạc êm đềm của làng quê. Bài thơ khơi dậy tình yêu đối với những vẻ đẹp mộc mạc quanh mình, đồng thời nhắc nhở mỗi người biết trân trọng và giữ gìn những điều thân thuộc đã gắn bó với tuổi thơ và quê hương.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bói Bài Tarot
Mở trang