📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích đánh giá hình ảnh và cấu tứ của bài thơ Đợi – Vũ Quần Phương-

Đề bài: Anh/chị hãy viết bài văn nghị luận Phân tích đánh giá hình ảnh và cấu tứ của bài thơ Đợi – Vũ Quần Phương-

ĐỢI

– Vũ Quần Phương-

Anh đứng trên cầu đợi em
Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy
Nước chảy bên lòng, anh đợi em

Anh đứng trên cầu nắng hạ
Nắng soi bên ấy lại bên này
Đợi em. Em đến? Em không đến?
Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây!

Anh đứng trên cầu đợi em
Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời đất quen thành lạ
Nước chảy… kìa em, anh đợi em.

*Ghi chú: Vũ Quần Phương (sinh năm 1940) tên thật là Vũ Ngọc Chúc, là nhà thơ, nhà báo và nhà phê bình văn học. Thơ của ông rất đỗi đặc biệt, với học thức uyên thâm, nó giàu trí tuệ, sâu sắc, kết hợp với ngôn từ bình dị nhưng thâm thúy, đầy ý vị, đã đẩy người đọc vào một không gian phải chiêm nghiệm, đánh giá về lẽ đời, tình người, vấn đề diễn ra trong cuộc sống. 

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài:

  • Giới thiệu khái quát về tác giả Vũ Quần Phương:
    Vũ Quần Phương (sinh năm 1940, tên thật là Vũ Ngọc Chúc) là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền thơ Việt Nam hiện đại. Ông không chỉ là nhà thơ mà còn là nhà phê bình văn học có học thức uyên thâm. Thơ ông giàu tính trí tuệ, thấm đượm chiều sâu triết lí, nhưng vẫn gần gũi, giản dị, chứa chan cảm xúc nhân văn.
  • Giới thiệu bài thơ “Đợi”:
    “Đợi” là một trong những thi phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ của Vũ Quần Phương — nơi hội tụ giữa cảm xúc và suy tư, giữa cái riêng tư của tình cảm và cái phổ quát của triết lí nhân sinh. Bài thơ là tiếng nói của một tấm lòng chờ đợi khắc khoải, đồng thời gợi ra những suy ngẫm sâu xa về thời gian, tình người và quy luật đời sống.
  • Dẫn dắt vấn đề nghị luận:
    Phân tích và đánh giá hình ảnhcấu tứ của bài thơ “Đợi” để thấy rõ vẻ đẹp tinh tế trong tư duy nghệ thuật và chiều sâu cảm xúc của thi phẩm.

2. Thân bài:

2.1. Khái quát chung về bài thơ:

  • Bài thơ “Đợi” gồm ba khổ, với giọng điệu nhẹ nhàng, chậm rãi, man mác buồn, diễn tả tâm trạng của người con trai trong nỗi chờ đợi người mình yêu.
  • Không chỉ là câu chuyện tình yêu cá nhân, “Đợi” còn là lời triết lí về sự chờ đợi nói chung — chờ đợi tình yêu, hạnh phúc, những điều tốt đẹp trong cuộc sống, dù không chắc chắn rằng điều ấy có đến hay không.

2.2. Phân tích hình ảnh thơ:

  • Hình ảnh trung tâm – “Cầu” và “Nước”:
    • Cây cầu là hình ảnh tĩnh, biểu tượng cho điểm dừng, cho sự chờ đợi, cho niềm tin cố định không đổi thay.
    • Dòng nước là hình ảnh động, tượng trưng cho thời gian chảy trôi, cho cuộc đời cứ tiếp diễn không dừng lại.
      → Hai hình ảnh này đặt cạnh nhau đã tạo nên một đối lập giàu ý nghĩa: một bên là sự bền bỉ của con người, một bên là sự vô tận, trôi chảy của thời gian.
  • Hình ảnh người con trai đứng đợi:
    • Lặp đi lặp lại trong từng khổ thơ, người “đứng đợi” hiện lên như một biểu tượng của lòng chung thủy, của sự kiên định và của cả nỗi cô đơn.
    • Sự chuyển biến từ “đất lạ thành quen” đến “đất quen thành lạ” cho thấy thời gian đã làm mờ đi ranh giới quen thuộc, đồng thời gợi cảm giác mất mát và đổi thay.
    • Hình ảnh “nước chảy… kìa em, anh đợi em” khép lại bài thơ bằng một âm hưởng vừa ngậm ngùi vừa day dứt — sự chờ đợi vẫn tiếp diễn, như một định mệnh, một niềm tin không nguôi.
  • Hệ thống hình ảnh động – tĩnh:
    • Tĩnh: cây cầu, người con trai, ánh nắng tắt dần…
    • Động: dòng nước chảy, ánh nắng soi, thời gian trôi qua từng ngày.
      → Sự đan xen giữa tĩnh và động giúp bài thơ không đơn điệu mà có chiều sâu, làm nổi bật tâm trạng chờ đợi mòn mỏi, sự đối lập giữa lòng người và dòng đời.

2.3. Phân tích cấu tứ bài thơ:

  • Bài thơ được tổ chức với cấu tứ đối xứng, lặp lại đầy dụng ý nghệ thuật:
    • Khổ đầu là sự khởi đầu của nỗi đợi chờ, khơi gợi cảm xúc hoài niệm.
    • Khổ hai là đỉnh điểm của nỗi chờ đợi – đầy khắc khoải, mong ngóng, hi vọng rồi thất vọng.
    • Khổ ba là sự kết tinh của trải nghiệm – nỗi đợi đã trở thành thói quen, thành lẽ sống, thành triết lí.
  • Điệp từ “đợi” xuất hiện nhiều lần, tạo âm điệu trầm buồn, da diết, đồng thời nhấn mạnh tính chất kéo dài, bền bỉ của nỗi chờ.
  • Sự đối lập giữa “một ngày” – “một đời”, “lạ” – “quen” vừa thể hiện sự thay đổi của cảnh vật theo thời gian, vừa nói lên quy luật khắc nghiệt của đời sống và tình cảm: “xa mặt cách lòng”, “vật đổi sao dời”.
    → Nhờ cấu tứ chặt chẽ, hình tượng giàu tính biểu tượng và nhịp điệu nhấn nhá, bài thơ trở thành một bản hòa ca trầm lắng về tình yêu, thời gian và sự đợi chờ.

* Đánh giá chung

  • Bài thơ có sự kết hợp của những yếu tố tự nhiên và tâm lí của con người; hệ thống hình ảnh và cấu tứ tinh tế, nhẹ nhàng…
  • Bài thơ đã thành công trong việc thể hiện sự chờ đợi, hi vọng, khao khát của con người

3. Kết bài:

  • Khẳng định lại: “Đợi” của Vũ Quần Phương là một thi phẩm giàu chất triết lí và cảm xúc, kết hợp hài hòa giữa cái tĩnh và cái động, giữa hình ảnh và cấu tứ, giữa hiện thực và biểu tượng.
  • Bài thơ không chỉ là nỗi niềm riêng của người đang chờ đợi mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc về lòng chung thủy, niềm tin và giá trị của sự chờ đợi trong cuộc đời.
  • Từ “Đợi”, ta cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca – nơi cảm xúc con người hòa vào nhịp chảy của thời gian, để lại dư âm bền lâu trong lòng người đọc.
Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *