Đề số 10: Viết một đoạn văn phân tích đoạn thơ sau:
Quê nội ơi
Mấy năm trời xa cách
Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi
Nghe tiếng trời gầm xa lắc…
Cớ sao lòng thấy nhớ thương.
Ôi cơn mưa quê hương
Đã ru hát hồn ta thuở bé,
Đã thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé.
(Trích Nhớ cơn mưa quê hương, Lê Anh Xuân, Trường Sơn – đường khát vọng, NXB Chính trị quốc gia, 2009)
Dàn ý
*Mở đoạn
+ Đoạn thơ trên được trích từ bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” của Lê Anh Xuân, trong tập thơ “Trường Sơn – đường khát vọng”.
+ Đoạn thơ là nỗi nhớ quê hương da diết và tình cảm sâu đậm với những kỷ niệm tuổi thơ, được khơi gợi bởi hình ảnh cơn mưa và những âm thanh quen thuộc bình dị.
*Thân đoạn
+ Trong đoạn thơ, tác giả Lê Anh Xuân mở đầu bằng một lời gọi và những hình ảnh, âm thanh rất đỗi quen thuộc: “Quê nội ơi/Mấy năm trời xa cách/Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi/Nghe tiếng trời gầm xa lắc…”. Những câu thơ đầu tiên thể hiện nỗi nhớ da diết của tác giả đối với quê hương, nơi ông đã xa cách bấy lâu. Hình ảnh “mưa rơi” và “tiếng trời gầm” không chỉ gợi lên những kỷ niệm tuổi thơ mà còn mang lại cảm giác bình yên và thân thuộc.
+ Ở những câu thơ tiếp theo, nhà thơ đã bộc lộ tinh cảm một cách trực tiếp. Câu thơ”Cớ sao lòng thấy nhớ thương” như một lời tự vấn, một nỗi niềm trăn trở, một sự khắc khoải và nhớ mong của nhà thơ khi nghĩ về quê hương của mình.
+Hình ảnh “cơn mưa quê hương” được nhắc lại đã nhấn mạnh sự gắn bó, gần gũi của nhà thơ đối với thiên nhiên, với những kỉ niệm thủa thiếu thời. Cơn mưa đã “ru hát hồn ta thuở bé” và “thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé”. Thật tự nhiên, chính những cơn mưa rào mùa hạ lại trở thành một miền kí ức không thể phai mờ trong tâm trí nhà thơ.
*Kết đoạn:
+ Ở đoạn thơ này, Lê Anh Xuân đã sử dụng nghệ thuật ngôn từ tinh tế và hình ảnh gợi cảm để gửi gắm tình yêu và sự gắn bó sâu nặng đối với quê hương.
+ Đọc đoạn thơ, ta càng thêm yêu quê hương của mình, càng thêm gắn bó với cái nơi mình đực sinh ra và lớn lên.
+ Đoạn thơ cũng là lời nhắc nhở mỗi chúng ta về ý nghĩa của những kỷ niệm tuổi thơ và những giá trị văn hóa, tinh thần mà quê hương đã vun đắp trong mỗi con người.
Đoạn văn tham khảo
Đoạn thơ trên được trích từ bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” của Lê Anh Xuân, trong tập thơ “Trường Sơn – đường khát vọng”. Đoạn thơ là nỗi nhớ quê hương da diết và tình cảm sâu đậm với những kỷ niệm tuổi thơ, được khơi gợi bởi hình ảnh cơn mưa và những âm thanh quen thuộc bình dị. Trong đoạn thơ, tác giả Lê Anh Xuân mở đầu bằng một lời gọi và những hình ảnh, âm thanh rất đỗi quen thuộc: “Quê nội ơi/Mấy năm trời xa cách/Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi/Nghe tiếng trời gầm xa lắc…”. Những câu thơ đầu tiên thể hiện nỗi nhớ da diết của tác giả đối với quê hương, nơi ông đã xa cách bấy lâu. Hình ảnh “mưa rơi” và “tiếng trời gầm” không chỉ gợi lên những kỷ niệm tuổi thơ mà còn mang lại cảm giác bình yên và thân thuộc. Ở những câu thơ tiếp theo, nhà thơ đã bộc lộ tinh cảm một cách trực tiếp. Câu thơ”Cớ sao lòng thấy nhớ thương” như một lời tự vấn, một nỗi niềm trăn trở, một sự khắc khoải và nhớ mong của nhà thơ khi nghĩ về quê hương của mình. Hình ảnh “cơn mưa quê hương” được nhắc lại đã nhấn mạnh sự gắn bó, gần gũi của nhà thơ đối với thiên nhiên, với những kỉ niệm thủa thiếu thời. Cơn mưa đã “ru hát hồn ta thuở bé” và “thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé”. Thật tự nhiên, chính những cơn mưa rào mùa hạ lại trở thành một miền kí ức không thể phai mờ trong tâm trí nhà thơ. Ở đoạn thơ này, Lê Anh Xuân đã sử dụng nghệ thuật ngôn từ tinh tế và hình ảnh gợi cảm để gửi gắm tình yêu và sự gắn bó sâu nặng đối với quê hương. Đọc đoạn thơ, ta càng thêm yêu quê hương của mình, càng thêm gắn bó với cái nơi mình đực sinh ra và lớn lên. Đoạn thơ cũng là lời nhắc nhở mỗi chúng ta về ý nghĩa của những kỷ niệm tuổi thơ và những giá trị văn hóa, tinh thần mà quê hương đã vun đắp trong mỗi con người