📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích hình ảnh Mẹ qua cảm nhận của nhân vật trữ tình con trong bài thơ Mẹ đừng đi xa nữa ( Đỗ Xuân Bình)

Đề bài: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) Phân tích hình ảnh Mẹ qua cảm nhận của nhân vật trữ tình con trong bài thơ Mẹ đừng đi xa nữa ( Đỗ Xuân Bình)

MẸ ĐỪNG ĐI XA NỮA

            ( Đỗ Xuân Bình)

Mẹ không còn trở lại nữa đâu

Búp bê ơi, thôi nào mày đừng khóc

Căn nhà rộng mênh mông cũng thành quá chật

Đụng vào đâu cũng run rẩy kỷ niệm buồn

 

Này lược hồng mẹ chải tóc cho con

“Sao nó lại có răng hở mẹ?”

Chuyện cô Tấm từng đêm mẹ kể

Mùa thu ơi thị vàng ở đâu?

 

Sao con mong mùa thu về đến thế

Để thị chín thơm con hái mang về

Con đứng nép bên ngoài cánh cửa

Đợi mẹ là cô Tấm bước ra

 

Chiều rồi đấy, mẹ đừng đi xa nữa

Con nhóm lửa nấu cơm nước mắt chan hòa

Thúng gạo rỗng cố đong đầy hai bát

Nghẹn ngào… bớt lại… mẹ chưa…

Dàn ý chi tiết

Đoạn văn đáp ứng được các yêu cầu sau:

a. Yêu cầu chung: xác định đúng vấn đề nghị luận; bảo đảm yêu cầu về hình thức, dung lượng

-Vấn đề nghị luận: hình ảnh Mẹ qua cảm nhận của nhân vật trữ tình con trong bài thơ ở phần Đọc hiểu;

–  Hình thức: có thể trình bày đoạn văn theo cách diễn dịch, quy nạp, phối hợp…

-Dung lượng: khoảng 200 chữ.

b. Yêu cầu cụ thể: thí sinh triển khai đoạn văn theo trình tự hợp lí và sử dụng đúng các kĩ năng nghị luận.

b1. Phân tích được những biểu hiện hình ảnh Mẹ qua cảm nhận của nhân vật trữ tình con qua những bằng chứng dẫn từ văn bản đọc hiểu

-Mẹ trong ký ức yêu thương: Hình ảnh “lược hồng mẹ chải tóc”, “chuyện cô Tấm từng đêm mẹ kể” gợi không gian đầm ấm, chăm sóc trìu mến của mẹ.“Thị vàng” – biểu tượng của tuổi thơ gắn liền với mẹ.Mẹ là hiện thân của bình yên, chở che.

-Mẹ trong nỗi mất mát khôn nguôi:“Mẹ không còn trở lại nữa đâu” – câu thơ mở đầu như một lời thức tỉnh đau xót, báo hiệu sự vĩnh viễn mất mẹ.“Chiều rồi đấy, mẹ đừng đi xa nữa” – mong mỏi tha thiết của người con, như tiếng gọi từ đáy sâu tuyệt vọng. “Nấu cơm nước mắt chan hòa”: hành động bình thường giờ trở thành biểu tượng của thiếu vắng và cô đơn.

b2. Đánh giá được hình ảnh Mẹ qua cảm nhận của nhân vật trữ tình con

Hình ảnh người mẹ hiện lên thật đẹp và thiêng liêng qua cảm xúc của người con; Thể thơ tự do, ngôn ngữ mộc mạc, xúc cảm chân thật. Biện pháp đối lập: “căn nhà rộng mênh mông cũng thành quá chật” làm nổi bật cảm xúc trống trải khi mẹ mất. Dấu ba chấm cuối bài “mẹ chưa…” gợi cảm giác nghẹn ngào, day dứt không nguôi…

b3. Sáng tạo

–   Có những ý đột phá, vượt ra ngoài Đáp án nhưng có sức thuyết phục.

-Có cách diễn đạt tinh tế, độc đáo.

Bài văn mẫu tham khảo

Trong bài thơ “Mẹ đừng đi xa nữa” của Đỗ Xuân Bình, hình ảnh người mẹ hiện lên thật thiêng liêng và xúc động qua nỗi nhớ thương khắc khoải của người con. Mẹ trong ký ức là vòng tay ấm áp, là chốn bình yên của tuổi thơ với “lược hồng mẹ chải tóc”, với “chuyện cô Tấm từng đêm mẹ kể” – những hình ảnh giản dị mà chan chứa yêu thương. Mẹ chính là hơi ấm, là ánh sáng của ngôi nhà, là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn con bằng những câu chuyện cổ tích dịu dàng. Nhưng mẹ cũng là nỗi mất mát khôn nguôi khi “mẹ không còn trở lại nữa đâu”. Câu thơ như một tiếng nấc nghẹn ngào, báo hiệu sự chia lìa vĩnh viễn. Nỗi cô đơn tràn ngập trong hình ảnh “căn nhà rộng mênh mông cũng thành quá chật” hay giọt nước mắt “chan hòa” trong bữa cơm thiếu mẹ. Câu thơ kết “nghẹn ngào… bớt lại… mẹ chưa…” khiến lòng người lặng đi vì thương nhớ. Bằng thể thơ tự do, giọng điệu chân thành, ngôn từ mộc mạc, nhà thơ đã khắc họa một hình ảnh người mẹ vừa thân thương vừa thiêng liêng – người mà dù đi xa, vẫn mãi neo giữ trong tâm hồn con một tình yêu bất tận.

4/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *