📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích hình ảnh những đứa trẻ trong văn bản Có một đêm trăng

Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) Phân tích hình ảnh những đứa trẻ trong văn bản Có một đêm trăng

Có một đêm trăng

Trăng có phải mâm xôi đâu mà ngon đến vậy
Em bán báo đi qua bóng díu bên đường
Trăng nhóng nhánh trên vòm mộng mị
Kiếm được mấy trăm đồng còn quan trọng hơn!

Trăng có phải mâm xôi đầu mà ngon đến vậy
Em rã rời tay gằm mặt xuống đôi giày
Giá có khúc bánh mỳ, giá có trái bắp
Trăng sáng suông tình cũng thế thôi!

Trăng có phải mâm xôi đâu mà ngon đến thế
Mua dùm em cặp vé số này đi xin chị, xin anh
Em dâng bán những giấc mơ bạc triệu
Đêm vạ vật lề đường, đêm không chiếu chăn…

Trăng rời rợi
em lầm lụi
Những bóng nhỏ liêu xiêu đan díu trên đường
Tờ báo
Cặp vé số
Những đôi giày bóng lộn
Một em đi qua
Ba em đi qua…

(Hoàng Quý, Ngang qua cảnh đồng, in lần thứ 3, NXB Hội Nhà văn, 2019, tr.149-150)

Dàn ý chi tiết

Mở bài:

  • Giới thiệu tác giả, tác phẩm và vấn đề nghị luận

Giữa những câu chuyện thơ về trăng – vốn thường gắn với vẻ đẹp thanh khiết và mộng mơ – Hoàng Quý chọn một góc nhìn khác: trăng soi lên những bước chân lam lũ của những đứa trẻ mưu sinh trong đêm. Từ mở đầu đầy day dứt: “Trăng có phải mâm xôi đâu mà ngon đến vậy”, bài thơ lập tức đặt người đọc trước một sự thật xót lòng: có những tuổi thơ không thể nhìn trăng, không thể mơ mộng, bởi nỗi lo miếng ăn và vài trăm đồng tiền bán báo, bán vé số nặng trĩu trên vai. Chính hình ảnh những bóng nhỏ “liêu xiêu đan díu trên đường” đã làm nên linh hồn của bài thơ – một thế giới trẻ thơ bất hạnh được soi tỏ bằng ánh nhìn thương cảm và chân thực đến nhói lòng.

Thân bài:

Hình ảnh những đứa trẻ vất vả, mưu sinh, mệt mỏi, đói khát:

  • Chi tiết: “rã rời, gằm mặt xuống đôi giày”, “Đêm vạ vật lề đường, đêm không chiếu chăn”.

Tình cảm, trạng thái tinh thần: cô đơn, côi cút, thiếu thốn tình yêu thương:

  • Chi tiết: “lầm lụi”, “liêu xiêu”, những bóng nhỏ đan díu trên đường.

Nghệ thuật thể hiện hình ảnh:

  • Thủ pháp sóng đôi: “em và trăng” tạo liên tưởng, nhấn mạnh hoàn cảnh trẻ em.
  • Ngôn ngữ vừa mộc mạc vừa tinh tế: sử dụng từ láy, kết hợp từ độc đáo.
  • Giọng thơ xót xa, khắc khoải, giàu cảm xúc.

Hiệu quả nghệ thuật:

  • Gợi sự đồng cảm sâu sắc của nhân vật trữ tình với những đứa trẻ kém may mắn, làm nổi bật nỗi vất vả, cô đơn và mảnh đời bất hạnh của các em.

Kết bài:

  • Khái quát lại hình ảnh những đứa trẻ và tác dụng nghệ thuật

Bài thơ của Hoàng Quý dường như không cố gắng lấy nước mắt ai, chỉ lặng lẽ đưa người đọc đi qua phố đêm và để ánh trăng soi rõ những điều ta vẫn quen lảng tránh. Trong dáng đi “liêu xiêu” và đôi mắt mệt của những đứa trẻ, ta bắt gặp câu hỏi rất cũ nhưng chưa bao giờ bớt day dứt: một thành phố sáng đèn liệu có chỗ cho các em được sống tuổi thơ đúng nghĩa? Ánh trăng trong thơ không phải để ngợi ca, mà để nhắc nhớ – một lời nhắc đủ nhẹ để nghe được, nhưng đủ sâu để không thể quên.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bói Bài Tarot
Mở trang