📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích mạch cảm xúc của bài thơ Sông Vinh – Vũ Toàn

Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) Phân tích mạch cảm xúc của bài thơ Sông Vinh – Vũ Toàn

SÔNG VINH

Chưa xanh hết mình, sông đã đục

Chưa mềm như lụa, sông đã rác

 

Tấm ván thiên sấp ngửa

Xác chó mèo trương phình

Dập dềnh váng nước.

 

Người ta đổ xuống sông

Tất cả những gì có thể

Sông buốt tê những mũi kim

 

Sông buốt tê qua làng, qua phố

Sông buốt tê qua đồng, qua chợ

Phù sa kin kịt đen

 Quyện gương mặt lấm lem của những em bé vạn chài ra biển.

 

Ta đi ngược dòng sông

Cần cỗi và đơn độc

Nửa muốn chìm thật sâu vào đất

Nửa muốn cuộn lên xé rác nhìn trời.

(Vũ Toàn – in trong Tạp chí Nhà văn, số 1.2012, tr.11)

Dàn ý chi tiết

-Giới thiệu vẫn đề nghị luận: tác phẩm, tác giả, khái quát

Trong những trang thơ viết về thiên nhiên, người ta thường bắt gặp vẻ đẹp trong trẻo, yên bình của sông nước quê nhà. Nhưng đến với Sông Vinh của Vũ Toàn, cảm xúc đầu tiên lại là sự chấn động: “Chưa xanh hết mình, sông đã đục / Chưa mềm như lụa, sông đã rác.” Một dòng sông từng được xem như mạch sống của vùng quê bỗng trở nên méo mó, đau đớn dưới sức nặng của ô nhiễm. Chính hiện thực gai góc ấy dẫn mạch thơ đi theo một dòng cảm xúc phức hợp, khi thì nghẹn lại vì xót xa, khi thì thảng thốt vì tức tưởi. Từ đó, bài thơ không chỉ nói về một dòng sông đang tổn thương mà còn nói về sự tổn thương trong ý thức của con người trước thiên nhiên của chính mình.

cảm xúc chủ đạo của bài thơ.

– Phân tích mạch cảm xúc của bài thơ:

+ Ngỡ ngàng, ngạc nhiên về những biến đổi bất thường của

dòng sông quê, trước đây vốn thơ mộng hiền hòa bây giờ thì bị biến dạng, bị ô nhiễm: Chưa xanh hết mình, sông đã đục/Chưa mềm như lụa, sông đã rác.

+ Xót xa, đau buồn trước thực trạng ô nhiễm của dòng sông: Sông buốt tê những mũi kim người/Sông buốt tê qua làng, qua phố…

+ Kinh tôm, ngột ngạt, căm phẫn không dám nhìn thấy cảnh tượng ô nhiễm: Nửa muốn chìm thật sâu vào đất Nửa muốn cuộn lên xẻ rác nhìn trời.

Đánh giá, liên hệ: Bài thơ thể hiện tâm trạng xót xa, bức xúc trước tình trạng ô nhiễm của dòng sông quê nói riêng, vấn đề ô nhiễm môi trường nói chung nhằm cảnh báo, nhắc nhở mọi người về thái độ sống tôn trọng thiên nhiên, bảo vệ môi trường

Đọc đến câu thơ cuối cùng: “Nửa muốn chìm thật sâu vào đất / Nửa muốn cuộn lên xé rác nhìn trời”, khó có thể dứt khỏi cảm giác bức bối mà bài thơ để lại. Sự giằng xé ấy không chỉ là tâm trạng của dòng sông mà còn như tiếng nói lương tri của con người hôm nay – một lời thức tỉnh âm thầm nhưng mãnh liệt. Mạch cảm xúc của Sông Vinh vì thế không dừng ở nỗi buồn, mà mở ra suy nghĩ về trách nhiệm đối với môi trường ta đang sống. Khi một dòng sông biến dạng, đó không chỉ là mất mát của thiên nhiên mà còn là mất mát của chính mỗi chúng ta.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bói Bài Tarot
Mở trang