Đề bài: Nhận định về thơ,Vôn- te cho rằng:
“Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”
Anh/chị hiểu ý kiến trên như thế nào? Bằng trải nghiệm văn học của bản thân (thông qua những tác phẩm nằm ngoài chương trình đã học), hãy làm sáng tỏ ý kiến trên.
Dàn ý NLVH về nhận định của Vôn – te: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”
Giới thiệu vấn đề
– Thơ ca từ lâu đã trở thành dòng chảy tinh thần nuôi dưỡng tâm hồn con người, là nơi cảm xúc thăng hoa và lời nói được cất lên từ trái tim.
– Có ý kiến cho rằng: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn”, nhấn mạnh đến vai trò của cảm xúc và sự nhạy cảm trong sáng tạo thơ.
– Nhận định này khẳng định thơ không chỉ là ngôn từ mà còn là giai điệu của những tâm hồn giàu rung động, sâu sắc trước cuộc đời.
Thơ ca không chỉ đơn thuần là một loại hình nghệ thuật mà còn là tiếng nói của tâm hồn, nơi những rung động chân thật nhất được cất lên qua từng con chữ. Từ thuở ban sơ, thơ đã gắn liền với nhịp đập cảm xúc của con người, như một bản nhạc ngân vang trong sâu thẳm trái tim. Chính vì thế, có ý kiến cho rằng: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn”, khẳng định vai trò quan trọng của cảm xúc trong sáng tạo thơ. Một bài thơ chỉ thực sự có sức sống khi nó được sinh ra từ những rung động mãnh liệt, từ một tâm hồn nhạy cảm biết yêu thương, trăn trở trước đời. Khi những xúc cảm ấy được chắt lọc, kết tinh qua ngôn từ, thơ trở thành giai điệu thấm sâu vào lòng người, giúp ta cảm nhận được những vẻ đẹp tinh tế của cuộc sống. Để hiểu rõ hơn về giá trị và sức mạnh của thơ ca, chúng ta cần đi sâu vào mối quan hệ giữa cảm xúc, tâm hồn và nghệ thuật trong thơ.
>>> Xem thêm: Cách tìm luận điểm và phân tích dẫn chứng trong bài văn nghị luận văn học
Triển khai vấn đề nghị luận
– Giải thích nhận định
+ **Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn**: Nghĩa là thơ chính là nơi hội tụ những cung bậc cảm xúc phong phú của con người. Khi nhà thơ cảm nhận cuộc sống bằng trái tim nhạy cảm, mỗi câu chữ trong thơ như những nốt nhạc vang lên, tạo nên sự rung động đặc biệt trong lòng người đọc.
+ **Những tâm hồn cao cả, đa cảm làm nên sức hấp dẫn cho thơ**: Những thi nhân chân chính luôn có cái nhìn tinh tế, biết cảm nhận và thấu hiểu vẻ đẹp của thế giới xung quanh, từ đó tạo nên những tác phẩm chứa đựng chiều sâu tư tưởng và cảm xúc mãnh liệt.
→ Nhận định này khẳng định rằng thơ ca không chỉ đến từ tài năng ngôn từ, mà quan trọng hơn cả là những rung động chân thành của người sáng tác.
– Bàn luận vấn đề
Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn
+ Mọi bài thơ đều ra đời từ những xúc cảm mạnh mẽ trước cuộc sống, trước thiên nhiên, con người.
+ Ngôn ngữ thơ giúp nhà thơ truyền tải những xúc cảm ấy một cách tinh tế, khiến những dòng chữ trên trang giấy trở thành những giai điệu trầm bổng, cuốn hút người đọc.
+ Không có cảm xúc, thơ sẽ chỉ là những câu chữ khô khan, không thể chạm đến trái tim người đọc.
Vẻ đẹp của những tâm hồn cao cả, đa cảm làm nên sức sống cho thơ
+ Một nhà thơ chân chính luôn nhạy cảm trước những chuyển động của cuộc sống, trăn trở về nhân sinh, yêu cái đẹp, trân trọng tình người.
+ Sự rung động trước thiên nhiên, cuộc đời giúp thi nhân vẽ nên những bức tranh thơ giàu sức gợi.
+ Một bài thơ có thể chứa đựng nỗi buồn man mác, sự tiếc nuối, niềm hy vọng hoặc những khát khao mãnh liệt, tất cả đều xuất phát từ trái tim nhạy cảm của người sáng tác.
+ Tuy nhiên, để thơ thực sự lay động lòng người, ngoài cảm xúc, nhà thơ còn cần tài năng ngôn từ, sự sáng tạo và một tầm nhìn sâu rộng về cuộc sống.
– Chứng minh qua tác phẩm
– Những bài thơ vĩ đại luôn mang trong mình những cung bậc cảm xúc mãnh liệt và những suy tư sâu sắc về con người, cuộc đời.
– **Nguồn cảm hứng sáng tác xuất phát từ cuộc sống, từ những trạng thái cảm xúc phong phú của thi nhân**:
+ Xuân Diệu trong “Vội vàng” không chỉ đơn thuần ca ngợi vẻ đẹp cuộc đời mà còn là tiếng nói của một trái tim tha thiết với sự sống, khao khát níu giữ thanh xuân.
+ Hàn Mặc Tử với những bài thơ tràn đầy đau đớn nhưng cũng chứa đựng những khát khao cháy bỏng, minh chứng cho một tâm hồn giàu rung động.
– **Tư tưởng sâu sắc xuất phát từ một tâm hồn giàu yêu thương và trăn trở**:
+ “Tràng giang” của Huy Cận không chỉ là bức tranh sông nước mà còn là nỗi cô đơn, hoài niệm về quê hương, đất nước.
+ Nguyễn Du với “Truyện Kiều” không chỉ viết về số phận nàng Kiều mà còn thể hiện nỗi đau nhân thế, sự đồng cảm sâu sắc với những con người tài hoa bạc mệnh.
→ Từ những dẫn chứng trên, có thể thấy, thơ ca không đơn thuần là lời nói, mà là nhịp đập trái tim của thi nhân, là âm nhạc của những tâm hồn lớn.
– Mở rộng vấn đề
– Ý kiến trên không chỉ đúng với thơ ca mà còn với nghệ thuật nói chung.
– **Với người sáng tác**: Muốn sáng tạo nên những tác phẩm thực sự có giá trị, nhà thơ không chỉ cần tài năng mà còn phải có một trái tim biết rung động, một tâm hồn nhạy cảm trước cuộc đời.
– **Với người đọc**: Khi thưởng thức thơ, cần có sự đồng điệu, biết lắng nghe những xúc cảm mà thi nhân gửi gắm, trân trọng những tác phẩm mang đến sự thăng hoa cảm xúc.
Kết luận
– Nhận định trên đã khẳng định bản chất và giá trị thực sự của thơ ca: không chỉ là nghệ thuật của ngôn từ mà còn là tiếng nói của cảm xúc, là bản nhạc vang lên từ những tâm hồn nhạy cảm.
– Một bài thơ hay không chỉ để đọc mà còn để cảm, để sống cùng nó, để tìm thấy sự đồng điệu trong từng con chữ.
– Thơ ca sẽ mãi có sức sống nếu còn những con người biết yêu cái đẹp, biết lắng nghe những thanh âm tinh tế của tâm hồn qua từng vần thơ.
Thơ ca, suy cho cùng, chính là tiếng nói của tâm hồn, là giai điệu được cất lên từ những rung động chân thành của con người trước cuộc sống. Một bài thơ chỉ thực sự chạm đến trái tim người đọc khi nó mang theo cảm xúc mãnh liệt, sự đồng cảm sâu sắc và những suy tư tinh tế về nhân sinh. Ý kiến “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn” đã khẳng định rõ bản chất của thơ – một loại hình nghệ thuật không chỉ truyền tải ý nghĩa mà còn gợi lên những thanh âm đẹp đẽ trong tâm hồn mỗi người. Khi đọc một bài thơ, ta không chỉ thưởng thức câu chữ mà còn lắng nghe những giai điệu xúc cảm vang vọng trong từng dòng thơ, để từ đó thêm yêu cuộc sống, thêm trân trọng những giá trị tinh thần mà thơ ca mang lại. Có lẽ, chính nhờ những tâm hồn đa cảm, những trái tim biết rung động với đời, thơ mới có thể trường tồn, trở thành một phần không thể thiếu trong hành trình tâm hồn của nhân loại.
Bài văn mẫu NLVH về nhận định của Vôn – te: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”
Bài văn mẫu 1
Nhà văn, nhà triết học Vôn-te từng khẳng định: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm.” Câu nói này không chỉ nêu lên bản chất nghệ thuật của thơ mà còn đề cao vai trò của cảm xúc trong sáng tác thơ ca. Thơ, tự bản thân nó, đã mang trong mình nhạc tính, sự uyển chuyển, giàu cảm xúc, giống như một bản nhạc cất lên từ trái tim con người. Và chỉ những tâm hồn tinh tế, nhạy cảm mới có thể cảm nhận và truyền tải trọn vẹn sự lay động ấy.
“Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn” nhấn mạnh rằng thơ có nhịp điệu, có sự uyển chuyển như một bản nhạc. Không giống như văn xuôi, thơ có vần, nhịp, giai điệu riêng, tạo nên những cung bậc cảm xúc mạnh mẽ. Đọc một bài thơ hay giống như lắng nghe một bản nhạc, mỗi câu chữ, mỗi dòng thơ đều có thể khơi gợi cảm xúc và đưa con người đến với những miền suy tưởng mới. “Nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm” nhấn mạnh rằng thơ ca là tiếng nói của những con người nhạy cảm, biết rung động trước cái đẹp, biết trăn trở trước cuộc đời. Một nhà thơ có thể cảm nhận được những điều bình dị nhất trong cuộc sống và biến chúng thành những vần thơ đầy chất nhạc, lay động lòng người. Câu nói của Vôn-te đã khẳng định vai trò đặc biệt của thơ ca không chỉ là một loại hình nghệ thuật ngôn từ mà còn là tiếng lòng của những tâm hồn tinh tế, là sợi dây kết nối con người với cuộc sống thông qua cảm xúc và giai điệu.
Trong nền thơ ca hiện đại, nhiều tác phẩm đã thể hiện rõ quan điểm của Vôn-te về thơ như một bản nhạc của tâm hồn. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là tập thơ “Milk and Honey” của Rupi Kaur – một nữ thi sĩ hiện đại với phong cách thơ tối giản nhưng đầy cảm xúc. Rupi Kaur viết:
“If you were born with the weakness to fall,
you were born with the strength to rise.”
(Nếu bạn sinh ra với sự yếu đuối để gục ngã,
bạn cũng sinh ra với sức mạnh để đứng lên.)
Những câu thơ ngắn gọn nhưng mang sức truyền tải mạnh mẽ, như một giai điệu dồn nén đầy nội lực. Đây chính là minh chứng cho việc thơ ca giống như một bản nhạc, với những nốt trầm và nốt bổng, đưa người đọc đi qua những cung bậc cảm xúc từ đau thương đến hy vọng. Tương tự, Lang Leav – một nhà thơ nổi bật với phong cách thơ nhẹ nhàng, mang đậm tính trữ tình – cũng có những câu thơ thể hiện rõ bản chất nhạc tính của thơ:
“There is nothing more beautiful
than the way the ocean refuses
to stop kissing the shoreline,
no matter how many times it is sent away.”
(Không có gì đẹp hơn cách đại dương
không ngừng hôn lên bờ cát,
dù bao nhiêu lần bị xua đuổi.)
Những câu thơ này không chỉ có hình ảnh đẹp, mà còn có nhịp điệu uyển chuyển, giống như một bản nhạc nhẹ nhàng vang lên, khơi gợi trong lòng người đọc những suy tư sâu lắng.
Thơ ca giống như âm nhạc, có sức mạnh chạm đến những góc sâu nhất của tâm hồn con người. Nó không chỉ phản ánh cuộc sống mà còn làm cho cuộc sống trở nên đẹp hơn, giàu cảm xúc hơn. Nhận định của Vôn-te là một cách lý giải sâu sắc về thơ – không chỉ là một thể loại văn học mà còn là phương tiện để con người bộc lộ những rung động tinh tế nhất của tâm hồn.
Bài văn mẫu 2
Vôn-te từng khẳng định: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm.” Câu nói này đã chỉ ra bản chất của thơ ca – một loại hình nghệ thuật không chỉ là ngôn ngữ mà còn mang dáng dấp của âm nhạc, là tiếng vọng từ những trái tim tinh tế, biết yêu thương và rung động trước cuộc đời.
Thơ ca, giống như một bản nhạc, có nhịp điệu và giai điệu riêng. Một bài thơ hay không chỉ có nội dung sâu sắc mà còn phải có cách thể hiện giàu nhạc tính, khiến người đọc cảm nhận được sự trầm bổng, du dương trong từng câu chữ. Nhưng không phải ai cũng có thể viết nên những vần thơ lay động lòng người. Chỉ những tâm hồn tinh tế, giàu cảm xúc mới có thể nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều giản dị, cảm nhận nỗi buồn trong những khoảnh khắc lặng lẽ của cuộc đời. Tôi từng đọc “Pillow Thoughts” của Courtney Peppernell – một tập thơ hiện đại đầy sự dịu dàng và thấu hiểu. Trong đó, tác giả viết: “Take a deep breath and focus on what is important. Love. You must love in a way that the person you love feels free.” (Hãy hít một hơi thật sâu và tập trung vào điều quan trọng. Yêu thương. Bạn phải yêu theo cách khiến người mình yêu cảm thấy tự do). Những câu thơ ấy không phô trương nhưng đầy nhạc tính, tựa như một lời thủ thỉ nhẹ nhàng, như bản nhạc êm dịu đưa người đọc chìm vào những suy tư về tình yêu và cuộc sống.
Thơ ca không chỉ là những câu chữ sắp xếp theo một quy luật, mà là tiếng lòng của con người, là giai điệu ngân vang từ những trái tim giàu rung động. Một bài thơ hay là một bản nhạc không lời, mà mỗi người đọc đều có thể cảm nhận theo cách riêng của mình. Và chính điều đó đã làm nên sức sống bất tận của thơ trong lòng nhân loại.
Bài văn mẫu 3
Nhà triết học, nhà văn nổi tiếng Vôn-te từng nhận định: “Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm.” Câu nói này đã gợi mở về bản chất của thơ ca – đó không chỉ là ngôn ngữ nghệ thuật mà còn là tiếng nói đầy cảm xúc của những tâm hồn tinh tế, nhạy cảm trước cuộc đời.
Thơ ca giống như một khúc nhạc vang lên từ trái tim, thể hiện những cung bậc cảm xúc phong phú của con người trước thiên nhiên, cuộc sống và nhân sinh. Với những tâm hồn nhạy cảm, giàu rung động, thơ không đơn thuần là những câu chữ được sắp xếp có vần điệu, mà nó còn là sự giãi bày những niềm vui, nỗi buồn, là tiếng nói của nội tâm sâu kín. Một nhà thơ khi đứng trước cái đẹp có thể thốt lên những câu thơ tràn đầy sự say mê, nhưng cũng chính người ấy khi chứng kiến nỗi đau của nhân loại lại viết nên những vần thơ chất chứa niềm trăn trở. Tôi từng đọc “Milk and Honey” của Rupi Kaur – một tập thơ hiện đại mang đậm tính cá nhân và những trải nghiệm đầy cảm xúc. Đó là những câu thơ ngắn gọn nhưng lại dồn nén cả một thế giới nội tâm đầy tổn thương, yêu thương và hy vọng. Rupi Kaur viết: “If you were born with the weakness to fall, you were born with the strength to rise.” (Nếu bạn sinh ra với sự yếu đuối để gục ngã, bạn cũng sinh ra với sức mạnh để đứng lên). Những câu thơ như lời an ủi, vỗ về những tâm hồn từng bị tổn thương trong cuộc đời, giống như một bản nhạc buồn nhưng cũng tràn đầy hy vọng.
Thơ ca có thể không giúp con người giải quyết mọi vấn đề của cuộc sống, nhưng chắc chắn nó giúp con người hiểu hơn về chính mình. Mỗi bài thơ hay là một bản nhạc không lời, ngân vang trong tâm hồn những ai biết lắng nghe và cảm nhận. Nhận định của Vôn-te đã chỉ ra giá trị đích thực của thơ – đó là sự giao thoa giữa cảm xúc và nghệ thuật, giữa con người và cuộc sống. Và có lẽ, chỉ khi biết lắng nghe tiếng nhạc của thơ, ta mới thực sự cảm nhận được chiều sâu của tâm hồn, của những rung động tinh tế mà cuộc sống ban tặng cho mỗi người.
“Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”