📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Viết đoạn văn nêu cảm nhận về kỷ niệm với bà và tình yêu quê hương qua những bông hoa móng rồng trong tác phẩm Hoa móng rồng

Đề bài: Qua đoạn văn “Hoa móng rồng”, tác giả đã thể hiện cảm xúc như thế nào về kỷ niệm với bà và tình yêu quê hương qua những bông hoa móng rồng? Hãy viết một đoạn văn nêu cảm nhận của bạn.

Tháng tư lại về với nắng tươi rực rỡ. Khắp phố phường, sắc xanh non mỡ màng của lá bàng, lá sấu, bằng lăng làm bừng sáng cả không gian. Chầm chậm đạp xe trên phố, chợt thoảng thơm trong gió một làn hương ngọt ngào, khiến lòng nôn nao khó tả. Ghé vào gánh hàng hoa quen thuộc của bà lão ngồi dưới tán bàng đầu con phố nhỏ, tôi nhận ra ngay những bông hoa móng rồng đầu mùa vàng rộm nổi bật trên nền xanh mướt của lá chuối tươi. Bà lão mỉm cười hồn hậu nhìn tôi ôm cả gói hoa lên hít hà và nhẹ nhàng đặt vào giỏ xe với biết bao nâng niu, trìu mến.

Mỗi mùa hoa là một lần bà nội tôi phải ngồi phân xử đúng sai cho bọn trẻ, bởi đứa thì bảo hoa móng rồng thơm mùi chuối tiêu trứng cuốc, đứa lại bảo thơm mùi mít chín. Tôi thì đứng ngay dưới gốc cây, nhắm tịt cả hai mắt lại hít lấy hít để rồi bảo giống mùi vani của thứ bánh kẹo trên phố tôi đã từng ăn. Cuộc tranh cãi chỉ đến hồi kết thúc khi bà sai chúng tôi vin những cành cây mềm mại rủ xuống, nhẹ nhàng hái hoa cho vào rổ. […]

Bao năm rồi, bà tôi giờ không còn nữa. Hoa móng rồng vẫn nở thơm vườn nhà mỗi độ giao mùa. Chúng tôi ngày càng xa quê, nhưng màu hoa ấy, làn hương ấy luôn là một phần nằm sâu trong nỗi nhớ quê hương. Để mỗi tháng tư về, tôi lại tìm đến gánh hàng của bà lão vừa từ làng hoa bên kia sông qu chuyến đồ sớm sang phố, mang chút hồn quê thảo thơm đến với mọi người.

(Lam Hồng, Hoa móng rồng, Theo http://www.baonamdinh.vn/ ngày 15/4/2015)  

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài

  • Dẫn dắt bằng cảm nhận về mùa tháng Tư, về hương sắc quen thuộc của quê nhà.
  • Giới thiệu đoạn văn “Hoa móng rồng” và kỷ niệm của tác giả.
  • Khẳng định hoa móng rồng là chiếc cầu nối đưa tác giả trở lại với bà và với quê hương trong ký ức.

Có những mùi hương chỉ thoảng qua trong gió nhưng lại bám vào ký ức rất lâu, cứ mỗi lần trở lại là tim người ta khẽ thắt. Khi đọc đoạn văn “Hoa móng rồng”, tôi cảm giác như mình cũng đang đi dưới tán nắng tháng Tư, bất chợt bắt gặp hương hoa quen thuộc của tuổi thơ. Trong hương hoa ấy có tiếng cười trẻ nhỏ, có dáng bà ngồi dưới gốc cây, có cả những buổi chiều yên ả của một vùng quê đã đi vào ký ức. Những bông hoa móng rồng không chỉ là sắc hương của mùa, mà còn là nơi tác giả gửi gắm tình thương với bà và nỗi nhớ da diết dành cho quê nhà.

2. Thân bài

a. Cảm xúc về kỷ niệm với bà qua hoa móng rồng

  • Người bà hiện lên qua những chi tiết giản dị: nụ cười hiền, sự kiên nhẫn phân xử cho bọn trẻ mỗi khi tranh cãi về mùi hương của hoa.
  • Hình ảnh bà cúi xuống vin cành, nhẹ nhàng hái hoa cho vào rổ gợi lên sự chăm sóc dịu dàng và sự bao dung.
  • Những trò trẻ con tưởng chừng nhỏ nhưng lại chứa cả một góc trời tuổi thơ.

b. Hoa móng rồng – dấu ấn của quê hương

  • Hoa nở vàng rực mỗi độ giao mùa, mang theo hương thơm đặc trưng khiến tác giả rung động ngay giữa phố xá đông đúc.
  • Hương hoa làm sống dậy cả một miền ký ức: tiếng cười bọn trẻ, bóng dáng bà, sân vườn quê xưa.
  • Hoa trở thành biểu tượng của hồn quê, của sự bình yên mà mỗi người khi xa quê đều khao khát.

c. Nỗi nhớ bà và quê hương khi trưởng thành

  • Dù bà đã khuất, hoa vẫn nở, nhắc tác giả về những điều không thể nắm lại được.
  • Việc trở về mua hoa từ gánh hàng của bà lão nơi góc phố như một thói quen, một cách giữ lại hơi thở quê hương giữa dòng đời vội vã.
  • Hoa móng rồng như một sợi dây buộc chặt tác giả với quê nhà và với những kỷ niệm không bao giờ phai.

3. Kết bài

  • Khẳng định hoa móng rồng không chỉ là nét đẹp thiên nhiên mà còn là mảnh ký ức nâng niu, chở theo bóng hình bà và quê hương.
  • Từ những kỷ niệm ấy, tình yêu quê và lòng thương nhớ người thân càng sâu sắc hơn.
  • Người đọc cảm nhận được rằng những gì tưởng bình thường nhất lại có sức giữ chân con người mạnh mẽ nhất.

Khi gấp trang văn lại, tôi vẫn hình dung được màu vàng ấm của hoa móng rồng và hương thơm dịu mềm len qua từng câu chữ. Hoa vẫn nở, còn người thì đã khuất, nhưng tình thương mà bà để lại vẫn theo tác giả suốt cuộc đời. Có lẽ vì vậy mà mỗi mùa tháng Tư về, tác giả lại tìm đến gánh hoa bên phố như tìm lại chính tuổi thơ của mình. Giữa bộn bề cuộc sống, một bông hoa mộc mạc cũng đủ giữ người ta ở lại với ký ức và với quê hương – nơi có những điều không hào nhoáng nhưng khiến lòng người không thể nguôi nhớ.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bói Bài Tarot
Mở trang