Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích đoạn thơ sau:
Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường
Để cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
Cho đoàn xe kịp giờ ra trận
Em đã lấy tình yêu tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa
Đánh lạc hướng thù, hứng lấy những luồng bom…
Đơn vị tôi hành quân qua con đường mòn
Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái
Một nấm mộ, nắng ngời bao sắc đá
Tình yêu thương bồi đắp cao lên…
(Trích “Khoảng trời, hố bom” của Lâm Thị Mỹ Dạ)
Dàn ý
* Mở đoạn
+ Đoạn thơ trên được trích từ bài thơ “Khoảng trời hố bom” của Lâm Thị Mỹ Dạ.
+ Đoạn thơ đã làm nổi bật hình ảnh của một cô gái mở đường để từ đó ca ngợi những cô gái thanh niên xung phong đang cống hiến hết mình hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc.
* Thân đoạn
+ Lời thơ được bắt đầu với cụm từ “chuyện kể rằng” nó khiến cho đoạn thơ giống như một câu chuyện câu chuyện về những cô gái anh hùng.
+ Trong đêm tối, em dũng cảm bước lên con đường, không sợ hiểm nguy để cứu con đường khỏi những trận bom ác liệt. Hình ảnh em dùng tình yêu tổ quốc thắp lên ngọn lửa đánh lạc hướng thù đã làm hiện ra hình ảnh một ngọn lửa sáng ngời trong đêm đen vừa đẹp đẽ vừa bi tráng. Ngọn lửa ấy chính là ẩn dụ cho ngọn lửa yêu nước trong trái tim em. Sự hy sinh của em là minh chứng cho lòng yêu nước sâu sắc và tinh thần kiên cường của những người chiến sĩ trẻ tuổi.
+ Khi đơn vị hành quân qua con đường mòn, những hố bom còn sót lại là minh chứng cho trận chiến khốc liệt đêm đó. Nấm mộ nhỏ đã gợi lên hình ảnh của em – một người con gái đã hi sinh quên mình vì Tổ quốc.
* Kết đoạn
+ Như vậy, không chỉ ca ngợi sự dũng cảm của cô gái mở đường mà còn tôn vinh tinh thần đoàn kết, yêu nước và sự hy sinh thầm lặng của biết bao con người Việt Nam trong cuộc chiến đấu bảo vệ tổ quốc.
+ Đoạn thơ khiến ta càng thêm tự hào về những năm tháng lịch sử đầy oai hùng của dân tộc, càng thêm trân trọng và biết ơn đối với thế hệ cha anh. Ta tự dặn lòng mình phải sống cho thật tốt để xứng đáng lịch sử của dân tộc.
Đoạn văn tham khảo
Đoạn thơ trên được trích từ bài thơ “Khoảng trời hố bom” của Lâm Thị Mỹ Dạ. Đoạn thơ đã làm nổi bật hình ảnh của một cô gái mở đường để từ đó ca ngợi những cô gái thanh niên xung phong đang cống hiến hết mình hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Lời thơ được bắt đầu với cụm từ “chuyện kể rằng” nó khiến cho đoạn thơ giống như một câu chuyện câu chuyện về những cô gái anh hùng. Trong đêm tối, em dũng cảm bước lên con đường, không sợ hiểm nguy để cứu con đường khỏi những trận bom ác liệt. Hình ảnh em dùng tình yêu tổ quốc thắp lên ngọn lửa đánh lạc hướng thù đã làm hiện ra hình ảnh một ngọn lửa sáng ngời trong đêm đen vừa đẹp đẽ vừa bi tráng. Ngọn lửa ấy chính là ẩn dụ cho ngọn lửa yêu nước trong trái tim em. Sự hy sinh của em là minh chứng cho lòng yêu nước sâu sắc và tinh thần kiên cường của những người chiến sĩ trẻ tuổi. Khi đơn vị hành quân qua con đường mòn, những hố bom còn sót lại là minh chứng cho trận chiến khốc liệt đêm đó. Nấm mộ nhỏ đã gợi lên hình ảnh của em – một người con gái đã hi sinh quên mình vì Tổ quốc. Như vậy, không chỉ ca ngợi sự dũng cảm của cô gái mở đường mà còn tôn vinh tinh thần đoàn kết, yêu nước và sự hy sinh thầm lặng của biết bao con người Việt Nam trong cuộc chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Đoạn thơ khiến ta càng thêm tự hào về những năm tháng lịch sử đầy oai hùng của dân tộc, càng thêm trân trọng và biết ơn đối với thế hệ cha anh. Ta tự dặn lòng mình phải sống cho thật tốt để xứng đáng lịch sử của dân tộc.