Đề bài: Em nghĩ về trái đất ( Nguyễn Lam Thắng)
Em vươn vai đứng dậy
Trái Đất đã xanh rồi
Giữa biêng biếc mây trời
Tiếng chim vui ngọt quá
Quàng khăn xanh biển cả
Khoác áo thơm hương rừng
Trái Đất mang trên lưng
Những đứa con của đất
Tuy màu da có khác
Nhưng vẫn chung nụ cười
Như biển cả không vơi
Một màu xanh thăm thẳm
Như ban mai nắng ấm
Lung linh bờ thảo nguyên
Hãy giữ được bình yên
Cho hoa thơm thơm mãi
Em vươn vai đứng dậy
Mong Trái Đất hoà bình
Đừng bao giờ chiến tranh
Mà đau hòn máu đỏ
Cho năm châu hội ngộ
Trong tình thương loài người
Và cho khắp mọi nơi
Là nhà bồ câu trắng.
Bài thơ “Em nghĩ về Trái Đất” của tác giả Nguyễn Lam Thắng là một tác phẩm đầy ấn tượng, khơi dậy trong lòng tôi những cảm xúc dịu dàng và sâu lắng. Bài thơ mở ra một thế giới thanh bình, nơi Trái Đất được nhân hóa như một người mẹ vĩ đại đang ôm trọn trong lòng những đứa con của mình. Từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã tạo nên một bức tranh tràn đầy sức sống, với màu xanh biếc của bầu trời, tiếng chim hót vui tươi và hương rừng thơm ngát. Cảm giác ấy như lan tỏa, khiến tôi như nhìn thấy Trái Đất đang mỉm cười, khoác lên mình chiếc áo thiên nhiên đầy kiêu hãnh. Đọc từng dòng thơ, lòng tôi ngập tràn niềm yêu mến và cảm phục. Không chỉ là hình ảnh sinh động của thiên nhiên, bài thơ còn thấm đượm tình cảm yêu thương và thông điệp về sự đoàn kết giữa con người. Dù “màu da có khác”, nhưng tất cả đều cùng chung một nụ cười, chung một ước mơ về hòa bình. Đây là một lời nhắn gửi đầy ý nghĩa, nhắc nhở rằng dù chúng ta đến từ đâu, khác biệt ra sao, thì trái tim vẫn chung một nhịp đập yêu thương. “Hãy giữ được bình yên / Cho hoa thơm thơm mãi” câu thơ khiến tôi cảm nhận sâu sắc về trách nhiệm của mỗi người trong việc bảo vệ sự bình yên và vẻ đẹp của thiên nhiên, để cuộc sống mãi tươi đẹp và tràn đầy hy vọng. Đặc biệt, những dòng thơ “Đừng bao giờ chiến tranh / Mà đau hòn máu đỏ” như lời nhắc nhở mạnh mẽ, khơi lên trong lòng tôi nỗi đau xót trước hình ảnh chiến tranh và sự mất mát. Từ đó, bài thơ khơi dậy một khao khát chân thành về hòa bình, về một thế giới không có bạo lực hay thù hận. Kết thúc bài thơ, hình ảnh “nhà bồ câu trắng” xuất hiện như biểu tượng của sự hoà bình và tình yêu thương, gợi lên trong tôi niềm tin vào một tương lai tốt đẹp, nơi nhân loại sống trong sự đoàn kết và tôn trọng lẫn nhau. Bài thơ “Em nghĩ về Trái Đất” của Nguyễn Lam Thắng còn gây ấn tượng mạnh mẽ với nghệ thuật độc đáo, sử dụng thể thơ năm chữ với nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển và dễ thấm vào lòng người. Giọng điệu thơ đầy sự ấm áp, trìu mến, truyền tải niềm yêu thương và khát vọng về hòa bình của một tâm hồn trẻ thơ. Những hình ảnh giàu sức gợi như “quàng khăn xanh”, “biển cả,” “hương rừng” cùng những từ ngữ giản dị được sử dụng một cách tinh tế, Trái Đất như một người mẹ hiền, bao bọc con người và thiên nhiên từ đó thôi thúc mỗi người thêm yêu quý và trân trọng môi trường sống của mình. Các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa và ẩn dụ đã được tác giả vận dụng khéo léo, giúp làm sống động bức tranh thiên nhiên và khắc sâu thông điệp về sự đoàn kết và trách nhiệm bảo vệ hành tinh. Khép lại bài thơ, lòng tôi tràn đầy xúc động và suy ngẫm. “Em nghĩ về Trái Đất” không chỉ là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp mà còn là một lời nhắc nhở về tình yêu thương, sự đoàn kết và trách nhiệm của con người đối với hành tinh này. Qua bài thơ, tôi thêm yêu quý và trân trọng Trái Đất, chúng ta hãy cùng nhau chung tay gìn giữ màu xanh của hành tinh, để mọi nơi trên thế giới đều là ngôi nhà của hòa bình.