Dàn ý
MỞ BÀI
-
Giới thiệu khái quát về chuyến tham quan di tích lịch sử:
-
Việt Nam có nhiều địa danh lịch sử hào hùng, lưu giữ tinh thần đấu tranh bất khuất.
-
Em đã có dịp tìm hiểu quá khứ dân tộc qua chuyến tham quan địa đạo Vịnh Mốc (Quảng Trị).
-
-
Cảm xúc ban đầu: cảm thấy háo hức và tò mò khi sắp được tận mắt nhìn thấy “ngôi làng dưới lòng đất”.
THÂN BÀI
1. Chuyến đi do ai tổ chức – Mục đích
-
Chuyến đi do trường / gia đình tổ chức vào dịp hè hoặc đầu xuân.
-
Mục đích: học tập lịch sử thực tế, tri ân các anh hùng, hiểu thêm về tinh thần chiến đấu của người dân Quảng Trị thời kháng chiến chống Mỹ.
2. Hành trình khởi hành – Quang cảnh trên đường
-
Xuất phát từ sáng sớm, trời mát, gió biển thổi nhẹ.
-
Hai bên đường là hàng dương xanh, tiếng sóng biển rì rào từ xa.
-
Tâm trạng em hồi hộp, háo hức.
3. Diễn biến tham quan
a. Ấn tượng ban đầu khi tới địa đạo
-
Cổng khu di tích đơn sơ, xung quanh là cây xanh.
-
Tấm bia đá khắc ghi lịch sử khiến em nghiêm trang, kính phục.
b. Tiến vào lòng địa đạo
-
Cửa hầm nhỏ, phải cúi người để bước vào.
-
Không khí mát lạnh, đường hầm ngoằn ngoèo, ánh đèn vàng le lói.
-
Cô hướng dẫn giới thiệu:
-
Địa đạo dài gần 2km, có 3 tầng, 13 cửa hầm.
-
Bên trong có nhà ở, phòng họp, bếp, bệnh xá, giếng nước.
-
Có tới 17 em bé được sinh ra dưới lòng đất thời chiến.
-
c. Cảm nhận khi đứng trong lòng địa đạo
-
Vừa xúc động vừa khâm phục trước sự kiên cường của người dân Vịnh Mốc.
-
Tưởng tượng tiếng bom rơi, nhưng con người vẫn sống, sinh con, chiến đấu nơi đây.
d. Ra cửa biển
-
Ánh sáng chiếu vào khiến em như vừa đi từ quá khứ ra hiện tại.
-
Gió biển mang vị mặn, tiếng sóng như kể lại lịch sử.
4. Trải nghiệm khác
-
Nghe kể về cầu Hiền Lương – sông Bến Hải, ranh giới chia cắt hai miền Nam Bắc.
-
Chụp ảnh lưu niệm, mua quà đặc sản (nếu có): kẹo lạc, hải sản khô…
5. Kết thúc chuyến đi
-
Trên đường về, em không ngừng nghĩ về những con người sống dưới lòng đất năm xưa.
-
Cảm thấy biết ơn và tự hào về dân tộc mình.
KẾT BÀI
-
Chuyến đi để lại trong em nhiều cảm xúc mạnh mẽ.
-
Em tự hứa sẽ học tập chăm chỉ, sống có trách nhiệm, để xứng đáng với thế hệ cha ông đã hy sinh.
Bài mẫu
Việt Nam ta không chỉ có những danh lam thắng cảnh tươi đẹp mà còn sở hữu vô số di tích lịch sử gắn liền với những giai đoạn hào hùng của dân tộc. Trong số đó, địa đạo Vịnh Mốc (Quảng Trị) — “làng hầm dưới lòng đất” nổi tiếng thời kháng chiến chống Mỹ — là nơi đã để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên nhất. Chuyến đi ấy giúp em hiểu rõ hơn về tinh thần kiên cường của cha ông và thêm tự hào về truyền thống đấu tranh bất khuất của dân tộc Việt Nam.
Vào dịp hè vừa rồi, trường em tổ chức chuyến tham quan về nguồn dành cho học sinh khối 7. Khi biết điểm đến là địa đạo Vịnh Mốc, em vô cùng háo hức vì chỉ từng nghe thầy cô kể về nơi này trong sách Lịch sử, nay lại được tận mắt chứng kiến. Chuyến đi nhằm giúp chúng em tìm hiểu thực tế, hiểu rõ hơn về cuộc sống gian khổ của đồng bào và chiến sĩ Quảng Trị trong kháng chiến, từ đó biết trân trọng hơn cuộc sống hòa bình hôm nay.
Chúng em xuất phát từ sáng sớm khi mặt trời còn đang ẩn mình sau những dải mây mỏng. Gió biển miền Trung thổi nhẹ qua cửa kính xe, mát rượi. Hai bên đường là những rặng phi lao chạy dài tít tắp, xa xa là những con sóng trắng xóa vỗ vào bờ cát. Thỉnh thoảng, bác tài chỉ tay về phía biển Cửa Tùng và vui vẻ kể rằng địa đạo Vịnh Mốc nằm ngay sát bờ biển ấy. Càng đi, em càng nôn nao muốn được tận mắt nhìn thấy “kỳ quan dưới lòng đất” nổi tiếng ấy.
Khoảng hơn một tiếng sau, xe dừng tại khu di tích. Ấn tượng đầu tiên của em là nơi đây vẫn giữ được vẻ mộc mạc, bình yên với những lối đi lát đá, hàng dương xanh rợp mát. Bên cạnh là tấm bia tưởng niệm ghi rõ: “Địa đạo Vịnh Mốc – Công trình bảo vệ dân sinh và chiến đấu của quân dân Vịnh Mốc giai đoạn 1965-1972”. Đọc những dòng ấy, em cảm thấy lòng mình như chùng xuống, bỗng thấy kính phục vô cùng.
Dưới sự hướng dẫn của cô thuyết minh viên, chúng em bắt đầu tiến vào lòng địa đạo. Cửa hầm chỉ cao chừng một mét rưỡi, tối và mát lạnh. Em phải cúi đầu bước từng bước thận trọng. Con đường hầm ngoằn ngoèo như mê cung, vách đất đỏ được đào thủ công nhưng vẫn chắc chắn nhờ cấu tạo đất bazan. Cô hướng dẫn nói rằng địa đạo dài gần 2 nghìn mét, chia thành ba tầng với 13 cửa hầm thông ra biển và khu rừng phía sau. Ngạc nhiên hơn, dưới lòng đất này từng có hơn 90 người dân sinh sống suốt nhiều năm trời mà vẫn sinh hoạt bình thường.
Dừng lại ở một căn hầm nhỏ, cô chỉ vào chiếc giường bằng đất nện và kể rằng đây là nơi một gia đình từng sống. Cạnh đó là gian y tế, nhà bếp, thậm chí cả phòng họp và hầm tránh bom. Điều khiến em bất ngờ nhất là có đến 17 em bé được sinh ra ngay dưới lòng đất này, gọi là “những đứa trẻ sinh ra từ lòng đất đỏ”. Nghe vậy, em cảm thấy thật xúc động và kính phục trước nghị lực phi thường của người dân nơi đây.
Chúng em tiếp tục đến giếng nước dưới lòng địa đạo — một mạch nước ngọt hiếm hoi giữa vùng bom đạn — rồi bước dần ra một cửa hầm mở ra phía biển. Ánh sáng chiếu rọi từ bên ngoài khiến em có cảm giác như vừa bước ra từ quá khứ. Sóng biển rì rào như kể lại những câu chuyện năm xưa.
Sau khi tham quan xong, chúng em tập trung tại quảng trường nhỏ phía ngoài nghe cô kể thêm về các trận đánh ác liệt tại Vĩ tuyến 17, cầu Hiền Lương, sông Bến Hải. Em không khỏi rưng rưng khi nghe những câu chuyện về các chiến sĩ kiên cường bám trụ để bảo vệ từng tấc đất quê hương.
Chuyến đi kết thúc nhưng những hình ảnh về địa đạo Vịnh Mốc vẫn in đậm trong tâm trí em. Em hiểu rằng hòa bình hôm nay phải đổi bằng máu xương của biết bao người đi trước. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi, sống xứng đáng với thế hệ cha ông, để mai này góp phần xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Địa đạo Vịnh Mốc không chỉ là một di tích lịch sử mà còn là biểu tượng cho sức mạnh ý chí và lòng yêu nước của con người Việt Nam. Chuyến tham quan ấy thực sự là một bài học quý giá mà em sẽ không bao giờ quên.