📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của mình về bài thơ Ngôi nhà ở lại

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của mình về bài thơ sau:

NGÔI NHÀ Ở LẠI

(Xuân Quỳnh)

Mùa xuân như con tàu

Mang niềm vui của đất

Mầm non và lộc cây

Ngàn hoa cùng tiếng hát

 

Tàu đi, ngôi nhà em

Ở đây cùng với cát

Mùa hè như dòng sông

Mang trời xanh ra biển

 

Mùa quả cùng đi theo

Tiếng chim rồi cũng hết!

Riêng ngôi nhà của em

Ở đây cùng với bến

Mùa thu là ánh sáng

Toả vàng trên khắp nơi

Toả vàng trong nắng lá

Ánh sáng rồi cũng trôi!

 

Riêng ngôi nhà của em

Ở đây cùng với lá

Mùa đông là gió đen

Mang mây mù băng giá

 

Mang cả tuổi thơ em

Bay về quê của gió

Riêng ngôi nhà của em

Và mẹ em vẫn đó

Mùa xuân như con tàu

Mang niềm vui của đất

Mầm non và lộc cây

Ngàn hoa cùng tiếng hát

 

Tàu đi, ngôi nhà em

Ở đây cùng với cát

Mùa hè như dòng sông

Mang trời xanh ra biển

 

Mùa quả cùng đi theo

Tiếng chim rồi cũng hết!

Riêng ngôi nhà của em

Ở đây cùng với bến

Mùa thu là ánh sáng

Toả vàng trên khắp nơi

Toả vàng trong nắng lá

Ánh sáng rồi cũng trôi!

 

Riêng ngôi nhà của em

Ở đây cùng với lá

Mùa đông là gió đen

Mang mây mù băng giá

 

Mang cả tuổi thơ em

Bay về quê của gió

Riêng ngôi nhà của em

Và mẹ em vẫn đó

Dàn ý chi tiết

  1. Mở đoạn:

Ngôi nhà ở lại là một tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Xuân Quỳnh.

– Bài thơ khơi gợi trong em niềm xúc động và lòng biết ơn đối với những giá trị bền vững, trường tồn là gia đình, là ngôi nhà thân thuộc.

  1. Thân đoạn:

* Về nội dung:

– Đọc bài thơ, người đọc không khỏi xúc động trước tình cảm gắn bó của nhân vật trữ tình với ngôi nhà thân yêu:

+ Hình ảnh ngôi nhà “ở đây cùng với cát,” “ở đây cùng với bến,” và “ở đây cùng với lá” mang đến cảm giác bình yên, ấm áp, như một người bạn trung thành luôn hiện diện. Điều này khiến em cảm nhận được tình cảm sâu sắc và thiêng liêng mà tác giả dành cho ngôi nhà, nơi lưu giữ bao kỷ niệm.

– Từ những chuyển động của mùa xuân, mùa hè, mùa thu, mùa đông, người đọc cảm nhận được sự thay đổi của thời gian và cuộc sống, nhưng ngôi nhà vẫn ở lại, bền vững và chờ đợi:

+ Những câu thơ “Mùa xuân như con tàu… ngàn hoa cùng tiếng hát,” “Mùa hè như dòng sông… mang trời xanh ra biển,” và “Mùa đông là gió đen… mang mây mù băng giá” đã khắc họa sự vận động của thời gian và thiên nhiên, nhưng ngôi nhà vẫn đứng yên lặng như một biểu tượng cho sự vĩnh cửu và tình yêu của gia đình. Điều này làm em thấy yên lòng, cảm nhận được sức mạnh của tình cảm gia đình trong sự đổi thay của cuộc đời.

– Về nghệ thuật:

+ Bài thơ sử dụng thể thơ năm chữ, với ngôn từ giản dị mà trong sáng, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận sự ấm áp và thân thuộc trong từng câu thơ. Từng hình ảnh như “mầm non,” “dòng sông,” “ánh sáng,” và “gió đen” tạo nên sự liên kết giữa ngôi nhà và thiên nhiên, cho thấy ngôi nhà như một phần của đất trời, không bao giờ rời xa.

+ Xuân Quỳnh đã khéo léo sử dụng biện pháp ẩn dụ và nhân hóa, qua đó khắc họa rõ nét hình ảnh ngôi nhà như một nhân vật gắn bó, thầm lặng nhưng vững chãi. Các câu thơ lặp đi lặp lại về “ngôi nhà của em” khiến người đọc cảm nhận rõ hơn tình cảm yêu thương, gần gũi mà nhân vật trữ tình dành cho nơi chốn này.

  1. Kết đoạn:

Ngôi nhà ở lại đã mang đến cho em sự xúc động về tình cảm gia đình và sự gắn bó bền bỉ của ngôi nhà. Dù thời gian trôi qua, ngôi nhà vẫn luôn hiện diện, là nơi chốn trở về và chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ.

– Bài thơ nhắc nhở em về giá trị của gia đình và tình yêu thương đối với nơi chốn mình sinh ra và lớn lên. Qua đó, em thêm trân trọng những điều giản dị nhưng bền vững trong cuộc sống.

Đoạn văn tham khảo

“Ngôi nhà ở lại” là một tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Xuân Quỳnh, khơi gợi trong em niềm xúc động và lòng biết ơn đối với những giá trị bền vững, trường tồn gia đình và ngôi nhà thân thuộc. Bài thơ làm người đọc cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc của nhân vật trữ tình với ngôi nhà yêu dấu, nơi như một người bạn trung thành luôn hiện diện. Hình ảnh“ngôi nhà của em ở đây cùng với cát,” “cùng với bến,” và “cùng với lá” mang đến cảm giác bình yên, ấm áp, là chốn lưu giữ bao kỷ niệm thiêng liêng. Qua những chuyển động của mùa xuân, mùa hè, mùa thu, mùa đông, thời gian và thiên nhiên không ngừng thay đổi, nhưng ngôi nhà vẫn ở lại, đứng yên lặng như một biểu tượng của sự vĩnh cửu và tình yêu gia đình. Những câu thơ như “Mùa xuân như con tàu… ngàn hoa cùng tiếng hát,” “Mùa hè như dòng sông… mang trời xanh ra biển,” và “Mùa đông là gió đen… mang mây mù băng giá” không chỉ diễn tả sự vận động của thời gian mà còn làm nổi bật lên hình ảnh ngôi nhà bền vững, chở che, đem lại sự bình yên cho em trước những đổi thay . Bài thơ sử dụng thể thơ năm chữ, với ngôn từ giản dị mà trong sáng, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận sự ấm áp và thân thuộc trong từng câu thơ. Những hình ảnh như “mầm non,” “dòng sông,” “ánh sáng,” và “gió đen” tạo nên sự gắn bó hài hòa giữa ngôi nhà và thiên nhiên, cho thấy ngôi nhà như một phần của đất trời. Xuân Quỳnh đã khéo léo sử dụng biện pháp ẩn dụ và nhân hóa, khiến ngôi nhà trở thành một nhân vật sống động, thầm lặng nhưng kiên định. Điệp ngữ “ngôi nhà của em” càng làm đậm nét tình cảm yêu thương, gần gũi mà nhân vật trữ tình dành cho nơi chốn này. Bài thơ “Ngôi nhà ở lại” đã mang đến cho em niềm xúc động về tình cảm gia đình và sự gắn bó với ngôi nhà. Dù thời gian có trôi qua, ngôi nhà vẫn là nơi chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ, nhắc nhở em về giá trị của gia đình và tình yêu thương sâu sắc dành cho nơi chốn mình sinh ra và lớn lên.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *