📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của mình về bài thơ Một mái nhà chung

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của mình về bài thơ sau

Một mái nhà chung

Định Hải

Mái nhà của chim
Lợp nghìn lá biếc
Mái nhà của cá
Sóng xanh rập rình.

Mái nhà của dím
Sâu trong lòng đất
Mái nhà của ốc
Tròn vo bên mình.

Mái nhà của em
Nghiêng giàn gấc đỏ
Mái nhà của bạn
Hoa giấy lợp hồng.

Mọi mái nhà riêng
Có mái nhà chung
Là bầu trời xanh
Xanh đến vô cùng.

Mọi mái nhà riêng
Có mái nhà chung
Rực rỡ vòm cao
Bảy sắc cầu vồng.

Bạn ơi, ngước mắt
Ngước mắt lên trông
Bạn ơi, hãy hát
Hát câu cuối cùng:
Một mái nhà chung
Một mái nhà chung…

Dàn ý chi tiết

  1. Mở đoạn:

– Bài thơ Một mái nhà chung là một tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Định Hải, ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên và ý nghĩa của sự gắn bó giữa mọi sinh vật trên trái đất.

– Bài thơ khơi gợi trong em nhiều cảm xúc sâu sắc về sự đoàn kết, đồng điệu giữa các loài và niềm yêu mến đối với thiên nhiên bao la, tươi đẹp.

  1. Thân đoạn:

* Cảm xúc về nội dung bài thơ:

– Đầu tiên, bài thơ mở ra những hình ảnh đầy sinh động về các “mái nhà riêng” của các loài: mái nhà của chim lợp bằng “nghìn lá biếc,” của cá là “sóng xanh rập rình,” của dím trong lòng đất và của ốc tròn vo bên mình. Từ những chi tiết này, em cảm nhận được một thế giới muôn màu với những đặc điểm riêng biệt nhưng đầy ấm áp và yên bình cho từng loài.

– Tiếp theo, khi nhắc đến mái nhà của em và của bạn, tác giả đưa hình ảnh gần gũi, thân thương như “giàn gấc đỏ” hay “hoa giấy lợp hồng,” gợi cho em cảm giác thân thuộc của ngôi nhà, tổ ấm.

– Đặc biệt, câu thơ “Mọi mái nhà riêng / Có mái nhà chung / Là bầu trời xanh / Xanh đến vô cùng” khiến em nhận ra rằng dù có sự khác biệt, tất cả sinh vật đều chung sống dưới cùng một “mái nhà” rộng lớn của thiên nhiên, chính là bầu trời. Cảm giác ấm áp và kết nối với tất cả sinh vật và với thiên nhiên càng trở nên sâu sắc hơn.

* Cảm xúc về nghệ thuật của bài thơ:

– Bài thơ sử dụng thể thơ bốn chữ, với những câu từ đơn giản, dễ hiểu, giúp tạo nên giọng điệu nhẹ nhàng, dễ dàng đi vào lòng người đọc, đặc biệt là các bạn nhỏ.

– Tác giả khéo léo sử dụng các hình ảnh quen thuộc, gần gũi, như “lá biếc,” “sóng xanh,” “giàn gấc đỏ,” giúp người đọc dễ dàng liên tưởng đến những điều thân thuộc xung quanh. Những hình ảnh này tạo nên một không gian thơ mộng và bình yên.

– Biện pháp nhân hoá như “mái nhà của cá” hay “mái nhà của dím” giúp thiên nhiên trở nên có hồn, sống động và gần gũi hơn với con người, khiến người đọc dễ cảm nhận được mối liên kết chặt chẽ giữa mình và thế giới xung quanh.

– Câu thơ “Bạn ơi, ngước mắt / Ngước mắt lên trông / Bạn ơi, hãy hát / Hát câu cuối cùng: / Một mái nhà chung” mang âm hưởng của sự đồng lòng, tạo cảm giác như một lời nhắc nhở đầy trìu mến về việc sống chan hòa và trân trọng môi trường tự nhiên.

  1. Kết đoạn:

– Bài thơ để lại trong em ấn tượng sâu sắc về tình cảm gắn bó với thiên nhiên và nhận thức về sự đoàn kết giữa các loài trong “mái nhà chung” rộng lớn là trái đất.

– Từ bài thơ, em học được rằng mỗi chúng ta nên yêu quý, bảo vệ và chung tay giữ gìn thiên nhiên – ngôi nhà chung của muôn loài – vì chính sự gắn kết đó sẽ mang lại hòa bình và sự cân bằng cho thế giới.

Đoạn văn tham khảo

Bài thơ Một mái nhà chunglà một tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Định Hải, ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên và ý nghĩa của sự gắn bó giữa mọi sinh vật trên trái đất. Bài thơ khơi gợi trong em nhiều cảm xúc sâu sắc về sự đoàn kết, đồng điệu giữa các loài và niềm yêu mến đối với thiên nhiên bao la, tươi đẹp. Ngay từ những câu thơ đầu, hình ảnh các “mái nhà riêng” của từng loài hiện lên sinh động và đầy màu sắc: mái nhà của chim được “lợp nghìn lá biếc,” của cá là “sóng xanh rập rình,” hay của ốc là chiếc vỏ tròn bên mình. Những hình ảnh ấy khiến em hình dung một thế giới tràn đầy sự sống và nét riêng biệt đáng yêu của từng loài vật. Khi tác giả nhắc đến mái nhà của “em” và “bạn” với “giàn gấc đỏ” hay “hoa giấy lợp hồng,” cảm giác thân thuộc của ngôi nhà và tổ ấm như hiện ra ngay trước mắt. Đặc biệt, câu thơ “Mọi mái nhà riêng / Có mái nhà chung / Là bầu trời xanh / Xanh đến vô cùng” khiến em nhận ra, dù có khác biệt, mọi sinh vật đều chung sống dưới cùng một “mái nhà” của thiên nhiên. Bài thơ sử dụng thể thơ bốn chữ, với những câu từ đơn giản, dễ hiểu, tạo nên giọng điệu nhẹ nhàng, dễ dàng đi vào lòng người đọc. Tác giả đã khéo léo sử dụng biện pháp nhân hoá như “mái nhà của cá” hay “mái nhà của dím,” khiến thiên nhiên trở nên sống động, gần gũi. Lời thơ “Bạn ơi, ngước mắt / Ngước mắt lên trông…” như một lời nhắn nhủ đầy trìu mến về việc sống chan hòa và trân trọng thiên nhiên. Bài thơ để lại trong em ấn tượng sâu sắc về tình cảm gắn bó với thiên nhiên và sự đoàn kết giữa các loài trong “mái nhà chung” rộng lớn là trái đất.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *