📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Viết một bài văn phân tích đặc điểm của một nhân vật văn học mà em yêu thích

Đề bài: Trong các bài học, em đã được làm quen với nhiều nhân vật văn học thú vị. Hãy Viết một bài văn phân tích đặc điểm của một nhân vật văn học mà em yêu thích

Dàn ý chi tiết

– Giới thiệu được nhân vật trong tác phẩm văn học và nêu khái quát ấn tượng về nhân vật.

– Chỉ ra được đặc điểm của nhân vật dựa trên các bằng chứng trong tác phẩm.

– Nhận xét được về nghệ thuật xây dựng nhân vật của nhà văn.

– Nêu ấn tượng và đánh giá về nhân vật.

I. Mở bài

  • Giới thiệu khái quát về tác giả và tác phẩm:
    • Nam Cao là nhà văn hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám.
    • Ông luôn quan tâm đến số phận và phẩm chất của những con người nghèo khổ trong xã hội cũ.
  • Giới thiệu nhân vật được chọn:
    • Trong truyện ngắn “Lão Hạc”, nhân vật Lão Hạc để lại nhiều ấn tượng sâu sắc về hình ảnh người nông dân nghèo nhưng có lòng tự trọng, nhân hậu và tình thương con vô bờ bến.

II. Thân bài

1. Hoàn cảnh sống và giới thiệu nhân vật

  • Lão Hạc là một nông dân nghèo, sống cô đơn trong ngôi nhà nhỏ, chỉ có con chó Vàng làm bạn.
  • Con trai lão vì nghèo mà bỏ đi làm đồn điền cao su, để lại người cha già cô quạnh, bệnh tật, nghèo túng.
  • Cuộc sống của lão gắn liền với đói khổ, túng quẫn nhưng vẫn sáng lên phẩm chất cao quý.

2. Phẩm chất, tính cách của Lão Hạc

  • Yêu thương con sâu sắc:
    • Mọi việc lão làm đều vì con, dành dụm mảnh vườn nhỏ để con có chút tài sản khi trở về.
    • Lão thương con đến mức không nỡ bán mảnh vườn, dù bản thân đói khổ.
  • Giàu tình cảm, nhân hậu:
    • Tình yêu thương với con chó Vàng – xem nó như người thân.
    • Khi buộc phải bán chó, lão đau khổ, dằn vặt, khóc nức nở, thể hiện tấm lòng nhân hậu, trắc ẩn.
  • Trung thực và giàu lòng tự trọng:
    • Lão không muốn lợi dụng hay nhờ cậy ai, kể cả khi nghèo túng.
    • Thà chết chứ không ăn vào số tiền dành cho con.
  • Hi sinh thầm lặng:
    • Lão chọn cái chết bằng bả chó – một cái chết đau đớn nhưng trong sạch.
    • Cái chết thể hiện lòng tự trọng, sự hi sinh và tình phụ tử thiêng liêng.

3. Nghệ thuật xây dựng nhân vật

  • Miêu tả tâm lí tinh tế, chân thật, cảm động.
  • Lối kể chuyện giản dị, gần gũi, giàu sức gợi cảm.
  • Sử dụng ngôn ngữ đời thường nhưng sâu sắc, nhân văn.

4. Đánh giá – cảm nhận

  • Lão Hạc là hình ảnh tiêu biểu cho người nông dân Việt Nam trước Cách mạng: nghèo khổ, thật thà, nhân hậu, trọng nghĩa, trọng tình.
  • Nhân vật gợi lên lòng cảm thông, trân trọng với những con người hiền lành, bất hạnh trong xã hội cũ.

III. Kết bài

  • Khẳng định giá trị và ấn tượng chung:
    • Nhân vật Lão Hạc khiến người đọc xúc động và kính phục vì nhân cách cao đẹp giữa cảnh nghèo.
    • Qua nhân vật, Nam Cao thể hiện tấm lòng nhân đạo sâu sắc – luôn nhìn thấy “con người lương thiện” ngay cả trong những số phận nhỏ bé nhất.
  • Cảm nghĩ của người viết:
    • Hình ảnh Lão Hạc sẽ mãi là biểu tượng cho lòng nhân hậu và tình yêu thương vô bờ của con người Việt Nam.

Bài văn mẫu tham khảo

Trong kho tàng văn học Việt Nam, có biết bao nhân vật khiến người đọc day dứt mãi không quên. Với em, người để lại nhiều xúc động và suy ngẫm sâu sắc nhất chính là Lão Hạc – nhân vật trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao. Hình ảnh người nông dân nghèo, hiền lành, chân thật nhưng vô cùng nhân hậu ấy đã khiến em thấm thía về phẩm chất cao đẹp của con người Việt Nam trong cảnh đời khốn khó.

Lão Hạc là một nông dân nghèo sống cô độc cùng con chó Vàng trong ngôi nhà tranh xơ xác. Cuộc sống của lão gắn liền với ruộng đồng, với đói nghèo và những lo toan cơm áo. Tài sản quý giá nhất của lão là mảnh vườn nhỏ – thứ mà lão dành để lại cho con trai, người đã phải bỏ đi làm phu đồn điền vì nghèo quá không cưới nổi vợ. Ở tuổi già, thân cô thế cô, lão chỉ biết nương tựa vào con chó Vàng như người thân duy nhất còn lại. Lão yêu nó đến mức gọi bằng “cậu Vàng”, chia cơm, nói chuyện với nó như với một đứa con.

Thế nhưng, vì hoàn cảnh éo le, lão phải bán đi con chó mà mình thương quý. Quyết định ấy như một nhát dao cắt vào lòng. Khi kể chuyện với ông giáo, lão khóc nức nở, đau đớn như vừa mất đi một người thân. Cái nghèo không chỉ làm người ta khổ về vật chất, mà còn khiến họ dằn vặt trong tâm hồn. Ở lão Hạc, ta thấy một con người trung thực và tự trọng đến cùng. Dù khốn khó, lão vẫn giữ gìn mảnh vườn cho con, không chịu đụng đến dù chỉ một tấc đất. Lão thà ăn củ khoai, củ chuối, thà chết chứ không để con trai mất phần tài sản nhỏ nhoi ấy.

Cái chết của lão Hạc khiến ai đọc cũng nghẹn ngào. Lão chọn cái chết dữ dội – ăn bả chó – để tự giải thoát khỏi kiếp sống cùng quẫn, để không trở thành gánh nặng, không phạm vào lương tâm. Cái chết ấy là sự hi sinh thầm lặng, là minh chứng cuối cùng cho lòng yêu thương con vô hạn và nhân cách thanh cao của người nông dân nghèo. Dù nghèo vật chất, lão vẫn giàu về tình cảm, về nhân cách và lòng tự trọng.

Qua nhân vật Lão Hạc, Nam Cao không chỉ khắc họa bi kịch của một con người trong xã hội cũ mà còn ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam: hiền lành, nhân hậu, thủy chung, và luôn sống có nghĩa, có tình. Đồng thời, nhà văn cũng gửi gắm nỗi xót xa, trăn trở cho số phận con người bé nhỏ trong xã hội bất công, đói nghèo.

Lão Hạc đã khép lại câu chuyện bằng cái chết, nhưng hình ảnh của lão vẫn sống mãi trong lòng người đọc. Đó là biểu tượng cho nhân phẩm sáng ngời giữa bùn đất cuộc đời, cho lòng yêu thương và đức hi sinh không bao giờ tắt. Mỗi lần nhớ đến Lão Hạc, em lại thấy lòng mình dịu lại – thấy thương hơn, trân trọng hơn những con người bình dị mà cao quý trong cuộc sống quanh mình.

 

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Mở trang