📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích nhận định về truyện ngắn hiện đại và sự vận động tâm lí nhân vật trong Ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư

Đề bài:

        Nói về truyện ngắn hiện đại, sách Ngữ văn 11, tập 1(trang 10) bộ sách Kết nối tri thức với cuộc sống khẳng định: Truyện ngắn hiện đại quan tâm diễn tả những thay đổi về tâm lí, ứng xử của nhân vật trong quá trình phát triển của câu chuyện.

       Anh/Chị hiểu như thế nào về nhận định trên? Hãy làm sáng tỏ qua truyện  ngắn Ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư.

                                           ÔNG NGOẠI (Nguyễn Ngọc Tư)

(Tóm tắt đoạn đầu: Gia đình cậu mợ của Dung đậu phỏng vấn và đi định cư ở nước ngoài. Mẹ Dung quyết định cho Dung sang ở với ông ngoại để tiện bề trông nom ông. Dung dù không muốn nhưng vẫn nghe lời mẹ.)

        Sang bên ấy được hai hôm, Dung chạy về mẹ, than thở lướt sướt: “Ở với ông ngoại buồn muốn chết, đi học về, mở karaoke lại sợ ồn, nói chưa được mấy câu thì hết chuyện. Chẳng lẽ con lại nói chuyện tình yêu với ông ngoại à? Bọn bạn không dám lại nhà chơi. Ông khó lắm. Con mở nhạc cũng ngại, con nấu cơm khét ông mắng cả buổi. Suốt ngày ông cứ lo tỉa tót cho mấy chậu kiểng, mấy con cá vàng. Con hỏi: “Ngoại chăm sóc hoài không chán sao?”, ngoại nói “Cây cũng có linh hồn. Con không tin, ghé tai vào nghe thử, có cây nào than buồn, có cây nào thèm nghe Michael Jackson đâu”.

Mẹ cười:

– Con vì ông một chút, ông cũng vì con thôi, thử xem.

[…]

Thế nghĩa là có hai thế giới ở trong ngôi nhà. Thế giới của ông là mấy ông bạn già, là mấy chồng nhựt báo, là cái radio đâu hồi còn đánh nhau, là trầm tư suy ngẫm, là mảnh sân hoa trái. Thế giới của Dung là tiếng nhạc gào thét xập xình, là sắc màu xanh đỏ, là quả đất như nằm gọn trong bàn tay. Sáng nó dậy thật sớm để nấu cơm, sau đó đi học, chiều lại học, buổi tối nó vù xe đến bạn chơi hoặc về nhà nghe mấy đứa em cãi nhau ỏm tỏi. Hai thế giới vừa giành giựt vừa hoà tan nhau.

[…]

 Hôm bữa Dung nói với ông:

– Sao ông Chín bên nhà rủ ngoại đi tham gia câu lạc bộ gì đó, ngoại không đi?

Ông nhìn Dung thật lâu: “Ngoại sợ con ở nhà một mình buồn”. Dung chột dạ, có bao giờ đi chơi mà mình nghĩ tới ông không.

[…]

Có những sự thay đổi Dung không thể ngờ được. Bây giờ mỗi đêm Dung trở mình nghe ông ngoại ho khúc khắc. Nghe cây mai nhỏ nứt mình, nảy chồi. Dung nghiện hương trầm tối tối ông thắp lên bàn thờ bà ngoại. Lắm khi lũ em Dung sang, chúng nó phá phách quậy tung cả lên, Dung mắng, chúng nó trề môi “Chị hai khó như một bà già”, Dung giật mình. Có lẽ quen với cái tĩnh lặng trong sân mà mỗi chiều Dung giúp ông tưới cây, cái khoảng không xanh lạc lõng trong khói bụi, đâu đó, trên tàng me già, dăm chú chim hót líu lo. Dung quen dáng ông ngoại với mái tóc bạc, với đôi mắt hõm, cái cằm vuông, quen mỗi tháng một lần cọc cạch lên phường nhận lương hưu. Có một điều Dung ngày càng nhận ra tiếng ho của ông ngày càng khô và rời rạc như lời kêu cứu. […]

Ngày 18 tháng 12, Dung mở tờ lịch mới, hôm nay là sinh nhật của nó. Hôm qua, mẹ cho Dung một món tiền kha khá, bọn bạn reo lên inh ỏi: “Party nghe Dung, làm xôm tụ, tụi này kéo lại”. Dung nói với ông, ông gật đầu:

– Ừ thì sinh nhật mà, con có mua bánh kem chưa? Ông biết làm đấy.

Dung tròn mắt:

– Thật ư?

Ông khẽ cốc đầu nó.

– Đừng có khinh ngoại.

Nói rồi hai ông cháu lăn vào khuấy bột, trộn sữa. Tay ông nhẹ nhàng, nắn nót mười tám nụ hồng trên mặt bánh, Dung thòm thèm mãi. Buổi sinh nhật thật rôm rả, bọn Dung khiêu vũ với nhau ông ngoại cũng nhảy, ông mặc chiếc áo màu xanh thắt nơ hoa rất đẹp. Lúc ông nắm tay nó, nhạc dạo bài Tango “Xa vắng”. Dung ngạc nhiên và buồn cười đến nỗi giẫm lên cả chân ông. Bọn bạn reo ầm lên, chúng khen bánh kem ngon, khen ông nhảy giỏi, Dung hãnh diện lắm….

(Trích Ông ngoại -In trong tập truyện ngắn cùng tên, Nguyễn Ngọc Tư[1], NXB Trẻ, 2001).

Ghi chú:

[1] Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976, quê ở Cà Mau. Giọng văn Nguyễn Ngọc Tư giàu chất Nam Bộ, lối kể nhẹ nhàng. Sáng tác của cô chủ yếu viết về những câu chuyện bình dị của con người vùng sông nước Nam Bộ – quê hương tác giả, mượn văn hóa Nam Bộ để bao bọc khát vọng đem tình người ấm áp hòa giải mọi ranh giới, mọi khoảng cách. Với trái tim nhân hậu, nhạy cảm, Nguyễn Ngọc Tư đã dành sự quan tâm yêu mến đặc biệt cho đối tượng trẻ em. “Ông ngoại” (trích từ tập truyện ngắn cùng tên, NXB Trẻ, 2001)

Dàn ý chi tiết

1. Giải thích:
– Truyện ngắn hiện đại là thể loại tự sự cỡ nhỏ, ở đó, sự ngắn gọn được nhìn nhận là một đặc trưng nổi bật, thể hiện nét riêng của tư duy thể loại. Truyện ngắn thường chỉ xoay quanh một, hai tình huống diễn ra trong khoảng thời gian, không gian hạn chế. Do dung lượng bị giới hạn, truyện ngắn đòi hỏi sự chắt lọc, dồn nén của các chi tiết và việc vận dụng bút pháp chấm phá trong trần thuật.

– Quan tâm diễn tả những thay đổi về tâm lí, ứng xử của nhân vật trong quá trình phát triển của câu chuyện: chú trọng diễn tả những thay đổi về tâm trạng, suy nghĩ, nhận thức, ứng xử của nhân vật trong quá trình phát triển câu chuyện.

-> Nhận định khẳng định đặc điểm xây dựng tính cách nhân vật trong truyện ngắn hiện đại: Trong xây dựng tính cách, truyện ngắn hiện đại chú trọng diễn tả những thay đổi về tâm trạng, suy nghĩ, nhận thức, ứng xử của nhân vật trong quá trình phát triển câu chuyện.

2. Bàn luận:
– Xuất phát từ đặc trưng của văn học: Văn học phản ánh đời sống trên phạm vi rộng lớn và đa dạng. Trong đó, đối tượng phản ánh chủ yếu là con người với những mối quan hệ, với những nhận thức, suy nghĩ, tình cảm… phong phú.

–  Xuất phát từ quy luật của quá trình văn học: Văn học gắn bó với đời sống. Văn học không chỉ phản ánh đời sống trong tính khách quan của nó với những biến động lịch sử của xã hội mà còn phản ánh tư tưởng của thời đại. Các nhà văn hiện đại chịu ảnh hưởng của triết học hiện đại: nhìn nhận sự vật và con người trong sự vận động và phát triển. Cho nên, khi phản ánh con người trong tác phẩm văn học, đặc biệt là trong truyện ngắn, các nhà văn luôn quan tâm diễn tả những thay đổi về nhận thức, suy nghĩ, tâm trạng và ứng xử của nhân vật.

– Xuất phát từ đặc trưng của truyện ngắn hiện đại: là thể loại tự sự cỡ nhỏ. Tuy nhiên truyện ngắn vẫn phải đáp ứng yêu cầu phản ánh đời sống. Vì vậy, khi xây dựng tính cách, các nhà văn thường đặt nhân vật vào những tình huống cụ thể để nhân vật bộc lộ những thay đổi nội tâm, ứng xử qua đó thể hiện bản chất của đời sống.

3. Phân tích, chứng minh qua tác phẩm:
– Thí sinh làm sáng tỏ được nhận định, đi sâu phân tích cụ thể truyện ngắn Ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư.

– Thí sinh có thể triển khai theo nhiều cách, song cần bám sát định hướng của đề, cần đạt được những yêu cầu cơ bản sau:

* Giới thiệu khái quát về tác giả, tác phẩm:

*  Đặc điểm xây dựng tính cách trong truyện ngắn hiện đại được thể hiện qua nhân vật Dung:

– Dung được mẹ quyết định cho sang ở với ông ngoại để tiện trông nom ông khi cậu mợ của Dung đậu phỏng vấn và đi định cư ở nước ngoài. Ở với ông, Dung buồn muốn chết vì lối sống và sở thích của Dung và ông rất khác nhau. Thế giới của Dung là tiếng nhạc gào thét xập xình, là sắc màu xanh đỏ, là quả đất như nằm gọn trong bàn tay. Sáng nó dậy thật sớm để nấu cơm, sau đó đi học, chiều lại học, buổi tối nó vù xe đến bạn chơi hoặc về nhà nghe mấy đứa em cãi nhau ỏm tỏ. Còn ông suốt ngày cứ lo tỉa tót cho mấy chậu kiểng, mấy con cá vàng… Hai ông cháu khó nói chuyện bởi nói chưa được mấy câu thì hết chuyện.

– Dung thay đổi suy nghĩ, tâm trạng và ứng xử khi hôm bữa Dung nói với ông: “Sao ông Chín bên nhà rủ ngoại đi tham gia câu lạc bộ gì đó, ngoại không đi?” Ông nhìn Dung thật lâu:“Ngoại sợ con ở nhà một mình buồn”. Dung đã nhận ra mình chưa bao giờ quan tâm ông. Từ đó, Dung quan tâm đến ông hơn. Dung dần quen và yêu cuộc sống giản dị của ông. Dung trưởng thành hơn khi cô biết thương ông và lo lắng cho sức khoẻ của ông. Dung không còn buồn chán nữa. Trái lại, Dung rất vui và hãnh diện…

-> Diễn tả những thay đổi như vậy nhà văn đã cho thấy Dung là cô gái nhạy cảm, hiểu chuyện và rất thương ông, lo lắng cho ông. Qua nhân vật Dung, nhà văn đã gửi gắm thông điệp: Gia đình có nhiều thế hệ chung sống thường có những khác biệt về lối sống, sở thích…giữa các thế hệ. Để rút ngắn được khoảng cách, để tạo sự thuận hoà, niềm hạnh phúc thì mỗi người cần yêu thương, thấu hiểu, sẻ chia công việc, trách nhiệm với nhau.

3. Đánh giá về nghệ thuật:

– Để tạo nên một truyện ngắn hay, có giá trị, nhà văn cần lựa chọn  hình thức thể hiện như ngôi kể, điểm nhìn, xây dựng kết cấu, nghệ thuật trần thuật…. đặc biệt là quan tâm diễn tả những thay đổi về tâm lí, ứng xử trong xây dựng nhân vật. Những yếu tố thuộc về hình thức của truyện sẽ góp phần là rõ tư tưởng mà tác giả gửi gắm đến người đọc

4. Đánh giá- mở rộng:

– Ý kiến trên là hoàn toàn đúng đắn và ý nghĩa

– Nhận định đã  gợi nhắc và đặt ra yêu cầu đối với người sáng tác và người tiếp nhận:

+ Với người sáng tác đặc biệt là người sáng tác truyện ngắn, cần có cái nhìn khách quan, biện chứng để phản ánh và lí giải các vấn đề của đời sống; luôn trau dồi tài năng nghệ thuật để đem đến cho độc giả những tác phẩm hay; hướng con người đến những giá trị chân – thiện – mĩ.

+ Với người tiếp nhận, cần trân trọng quá trình lao động sáng tạo nghệ thuật của người nghệ sĩ, nâng cao khả năng tiếp nhận. Từ mỗi tác phẩm truyện ngắn, mỗi người đọc hãy nhận thức về chính mình và cuộc đời để có hành động tích cực, ý nghĩa, góp phần làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bói Bài Tarot
Mở trang