📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích bài thơ Nhớ của Hồng Nguyên

Đề bài: Phân tích bài thơ Nhớ của Hồng Nguyên

NHỚ

Lũ chúng tôi
Bọn người tứ xứ
Gặp nhau hồi chưa biết chữ
Quen nhau từ buổi “một hai”
Súng bắn chưa quen
Quân sư mươi bài
Lòng vẫn cười vui kháng chiến.
Lột sắt đường tàu
Rèn thêm dao kiếm
Áo vải chân không
Đi lùng giặc đánh
Ba năm rồi gửi lại quê hương
Mái lều gianh
Tiếng mõ đêm trường
Luống cày đất đỏ
Ít nhiều người vợ trẻ
Mòn chân bên cối gạo canh khuya
Chúng tôi đi
Nắng mưa sờn mép ba lô
Tháng năm bạn cùng thôn xóm
Nghỉ lại lưng đèo
Nằm trên dốc nắng
Kỳ hộ lưng nhau ngang bờ cát trắng
Quờ chân tìm hơi ấm đêm mưa
– Đằng nớ vợ chưa?
– Đằng nớ?
– Tớ còn chờ độc lập!
Cả lũ cười vang bên ruộng bắp
Nhìn o thôn nữ cuối nương dâu…
Chúng tôi đi mang cuộc đời lưu động
Qua nhiều nơi không nhớ hết tên làng .
Đã nghỉ lại rất nhiều nhà dân chúng
Tôi nhớ bờ tre gió lộng
Làng xuôi xóm ngược, mái rạ như nhau
Có nắng chiều đột kích mấy hàng cau
Có tiếng gà gáy xóm
Có “khai hội, yêu cầu, chất vấn”
Có mẹ già bắt rận cho những đứa con xa
Trăng lên tập hợp hát om nhà…

Tôi nhớ
Giường kê cánh cửa
Bếp lửa khoai vùi
Đồng chí nứ vui vui
Đồng chí nứ dạy tôi dăm tối chữ
Đồng chí mô nhớ nữa
Kể chuyện Bình Trị Thiên
Cho bầy tôi nghe ví
Bếp lửa rung rung đôi vai đồng chí
– Thưa trong nớ hiện chừ vô cùng gian khổ
Đồng bào ta phải kháng chiến ra ri!
Đêm đó chúng tôi đi
Nòng súng nghiêng nghiêng
Đường mòn thấp thoáng…
Trong Điếm nhỏ mươi người trai tráng
Sờ chuôi lựu đạn
Ngồi thổi nùn rơm
Thức vừa rạng sáng
Nhìn trời sương nhẩm bước chúng tôi đi…
Chúng tôi đi nhớ nhất câu ri
Dân chúng cầm tay lắc lắc:
“Độc lập nhớ rẽ viền chơi với chắc”!

Dàn ý Phân tích bài thơ Nhớ của Hồng Nguyên

I. Mở bài
– Hồng Nguyên là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền thơ ca kháng chiến chống Pháp, gắn bó mật thiết với đời sống người lính và văn nghệ quân đội.
– Thơ ông thường mang âm hưởng mộc mạc, tự nhiên, thể hiện sâu sắc vẻ đẹp của anh bộ đội Cụ Hồ: chân chất, giàu lý tưởng, đầy nhiệt huyết cách mạng.
– Bài thơ “Nhớ” là tác phẩm xuất sắc nhất của Hồng Nguyên, vừa như một khúc phim tài liệu, vừa là bản ghi chép đầy xúc động về những người lính trong buổi đầu kháng chiến.
– Với giọng thơ tâm tình, bài thơ khắc họa vẻ đẹp bình dị mà hào hùng của người lính vệ quốc, đồng thời thể hiện một tình cảm lớn – nỗi nhớ – bao trùm lấy tất cả: nhớ đồng đội, nhớ quê hương, nhớ tình quân dân.

Trong những năm tháng kháng chiến gian khổ chống thực dân Pháp, hình ảnh anh bộ đội Cụ Hồ đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ của tinh thần yêu nước và lòng quả cảm. Nhiều nhà thơ đã ghi lại hình ảnh ấy bằng trái tim mình, và Hồng Nguyên là một trong số đó. Gắn bó với cuộc sống quân ngũ, ông mang vào thơ những vần điệu rất đời, rất thật – vừa hào sảng, vừa chan chứa tình cảm. Bài thơ “Nhớ” chính là tiếng nói của trái tim một người lính đang hồi tưởng về đồng đội, về làng quê, về tình quân dân sâu nặng trong những ngày đầu kháng chiến. Không quá trau chuốt hình thức, không tìm đến những mỹ từ lộng lẫy, bài thơ vẫn chạm đến cảm xúc người đọc nhờ sự chân thành, mộc mạc và đậm đà hơi thở của cuộc sống chiến đấu.

II. Thân bài

– Chủ đề và nội dung chính của bài thơ
– Bài thơ là dòng hồi tưởng đầy xúc động về những năm tháng đầu kháng chiến. Trong đó, nổi bật là hình ảnh người lính trẻ mộc mạc, xuất thân từ những miền quê khác nhau, mang theo niềm tin và lý tưởng cách mạng để trở thành đồng đội.
– Dẫu chưa từng quen biết, họ vẫn gắn bó với nhau như ruột thịt, cùng bước chân vào cuộc hành quân, cùng chia sẻ từng khoảnh khắc sinh hoạt đời thường và từng trận chiến.
– Những người lính ấy mang vẻ đẹp của lý tưởng sống: họ không ngại khó, ngại khổ, sẵn sàng “áo vải chân không đi lùng giặc đánh”.
– Dẫu là tay không, họ vẫn có thể tạo nên tất cả, vì trong họ luôn có ngọn lửa cách mạng, có niềm tin chiến thắng thiêng liêng.

– Nỗi nhớ quê hương và tình cảm với hậu phương
– Dù bước chân ra đi vì lý tưởng lớn lao, người lính vẫn luôn mang trong tim hình bóng quê nhà.
– Họ nhớ đồng ruộng, nhớ lũy tre, nhớ mẹ già, nhớ cả con đường làng khúc khuỷu. Nỗi nhớ ấy không ồn ào, nhưng bền bỉ, da diết – như một mạch ngầm len vào từng câu thơ.
– Tình yêu quê hương không chỉ là điểm tựa tinh thần, mà còn là động lực để người lính chiến đấu không ngơi nghỉ.

– Tình đồng chí, đồng đội chân thành và sâu sắc
– Những ngày hành quân, những đêm nằm võng, những lúc chia nhau bát cơm, manh áo – tất cả đã làm nên một thứ tình cảm đặc biệt: tình đồng đội.
– Tình cảm ấy được xây dựng qua từng cử chỉ, từng nụ cười, từng câu chuyện “tếu táo” trên đường đi.
– Trong gian khổ, họ vẫn giữ được tinh thần lạc quan, vẫn yêu đời, vẫn say mê ca hát, làm thơ.
– Chính sự gắn bó ấy đã tiếp thêm sức mạnh để người lính vượt qua những thiếu thốn và hiểm nguy.

– Tình cảm với nhân dân và hình ảnh làng quê kháng chiến
– Bức tranh làng quê hiện lên đầy yêu thương: có những người mẹ già bắt rận cho lính, có những mái rạ đơn sơ đón bước chân người chiến sĩ.
– Những cảnh sinh hoạt tập thể như hội họp, chất vấn, nấu ăn, ngồi chuyện trò… được khắc họa sinh động, chân chất mà đậm nghĩa tình.
– Đó là hiện thân sống động cho tình cảm quân dân cá nước – một nét đặc sắc của kháng chiến Việt Nam.
– Mỗi làng quê là một hậu phương lớn, mỗi con người là một chỗ dựa tinh thần vững chãi cho những người lính nơi tiền tuyến.

– Nghệ thuật biểu đạt độc đáo của bài thơ
– Bài thơ sử dụng linh hoạt thể thơ tự do, kết hợp giữa lời kể và biểu cảm, khiến giọng điệu trở nên gần gũi như một lời tâm sự.
– Ngôn ngữ thơ giản dị, đậm chất khẩu ngữ và màu sắc địa phương, mang đến sự mộc mạc, chân thực và gần gũi với đời sống thực tế.
– Việc chuyển giọng thơ từ ngâm sang nói là một bước đổi mới, góp phần làm nên dấu ấn riêng cho phong cách Hồng Nguyên.
– Những chi tiết tưởng như vụn vặt đời thường lại chính là linh hồn của bài thơ – mang lại chất sống, chất người cho từng câu chữ.

III. Kết bài

– Bài thơ “Nhớ” không chỉ là nỗi nhớ về một thời đã qua, mà còn là sự tri ân sâu sắc với thế hệ cha anh đã cống hiến cả tuổi trẻ cho kháng chiến.
– Qua ngòi bút Hồng Nguyên, người lính hiện lên thật gần gũi, đầy chất người – vừa anh hùng vừa lãng mạn, vừa mạnh mẽ vừa yêu thương.
– Bài thơ gợi nhắc chúng ta hôm nay về giá trị của tình đồng đội, tình yêu quê hương, về niềm tin và lòng yêu nước bất diệt.
– “Nhớ” – không chỉ là tên bài thơ, mà còn là lời nhắn gửi lặng lẽ mà thiết tha từ quá khứ đến hiện tại: hãy sống xứng đáng với những gì cha anh đã gìn giữ và trao truyền.

“Nhớ” không chỉ đơn thuần là một khúc hoài niệm của người lính trong kháng chiến, mà còn là lời tự sự chân tình của cả một thế hệ từng sống, chiến đấu và cống hiến cho độc lập dân tộc. Qua hình ảnh những con người mộc mạc, yêu đời, luôn mang trong mình lý tưởng lớn lao, Hồng Nguyên đã khắc họa thành công vẻ đẹp bình dị mà cao cả của anh bộ đội Cụ Hồ. Bài thơ không ồn ào ca ngợi, mà nhẹ nhàng khơi dậy những tầng cảm xúc sâu thẳm: niềm tin, tình đồng chí, nỗi nhớ quê hương và tình yêu đất nước. Và có lẽ, điều đọng lại sau cùng chính là sự biết ơn và kính phục dành cho những con người đã sống trọn vẹn với lý tưởng và nghĩa tình, để hôm nay ta được bình yên trong ký ức của họ.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *