📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích đoạn thơ Giữa quê lòng bỗng nhớ quê

Đề bài: Viết một đoạn văn phân tích đoạn thơ sau:

                            Giữa quê lòng bỗng nhớ quê

                         Nhớ mưa thánh thót, chiều nghe thu vàng.

                               Nhớ bông súng nở ao làng

                         Nở như sao sáng trên làn nước xanh.

                               Nhớ màu khói tỏa mong manh

                         Vấn vương mái rạ mà thành ca dao.

                               Ai đang xin lửa qua rào

                         Có nghe tiếng sáo diều chao lưng trời…

 

                                 Mình ngồi tưởng tượng cho vui
Hồn quê theo khói lên trời từ lâu!

(Giữa quê lòng bỗng nhớ quê, Chử Văn Long, baovannghe.com.vn, 29/9/2020)

Dàn ý tham khảo

* Mở đoạn:

+ Bài thơ “Giữa quê lòng bỗng nhớ quê” là một tác phẩm đặc sắc của tác giả  Chử Văn Long

+  Bài thơ  không chỉ gợi lên nỗi nhớ quê da diết mà còn nhắc nhở người đọc về giá trị của những kỷ niệm và cảnh vật thân thương.

* Thân đoạn:

+  Bài thơ được mở đầu bằng một lời thơ hết sức mâu thuẫn “Giữa quê lòng bỗng nhớ quê”. Dù đang ở ngay tại quê hương nhưng nhà thơ  vẫn cảm thấy nhớ quê hương của mình. Đó là nỗi nhớ về những kỉ niệm, những kí ức thời thơ ấu.  Hình ảnh “mưa thánh thót” và “chiều nghe thu vàng” mang đến cảm giác nhẹ nhàng, thanh tịnh của mùa thu. Những bông súng nở trên ao làng, nở như sao sáng trên làn nước xanh – một hình ảnh gợi lên vẻ đẹp bình yên và sự trong trẻo của nơi làng quê thôn dã.

+ Bức tranh nơi thôn quê  càng trở nên mơ màng, huyền diệu hơn khi có hình ảnh “màu khói tỏa mong manh”. Khói bếp nhà ai thoang thoảng khiến lòng người bâng khuâng, nhớ về những câu ca dao, những lời ru ngọt ngào của mẹ. Bức tranh quê sống động hơn khi có “tiếng sáo diều chao lưng trời” và tiếng “ai đang xin lửa”. Tất cả đã tạo nên một cảnh sống bình yên, nhẹ nhàng nơi thôn dã.

+ Ở hai câu thơ cuối tác giả thể hiện sự tưởng tượng từ đó gửi gắm những cảm nhận riêng của mình. Hình ảnh “hồn quê theo khói lên trời từ lâu” là một sự tiếc nuối, tiếc nuổi về những giá trị truyền thống, những kỷ niệm xưa cũ dường như đã phai nhạt theo thời gian.

* Kết đoạn:

+ Tóm lại, bài thơ “Giữa quê lòng bỗng nhớ quê” của Chử Văn Long là một tác phẩm đầy cảm xúc, khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu và nỗi nhớ quê hương.

+ Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế, hình ảnh chân thực và những biện pháp nghệ thuật độc đáo để gửi gắm những tình cảm sâu nặng này.

+  Đoạn thơ khơi gợi trong ta lòng biết ơn, trân trọng những kỷ niệm và cảnh vật quê hương, nhắc nhở mỗi chúng ta về trách nhiệm giữ gìn và phát huy những giá trị tốt đẹp của quê nhà.

Đoạn văn tham khảo

Bài thơ “Giữa quê lòng bỗng nhớ quê” là một tác phẩm đặc sắc của tác giả  Chử Văn Long. Bài thơ  không chỉ gợi lên nỗi nhớ quê da diết mà còn nhắc nhở người đọc về giá trị của những kỷ niệm và cảnh vật thân thương. Bài thơ được mở đầu bằng một lời thơ hết sức mâu thuẫn “Giữa quê lòng bỗng nhớ quê”. Dù đang ở ngay tại quê hương nhưng nhà thơ  vẫn cảm thấy nhớ quê hương của mình. Đó là nỗi nhớ về những kỉ niệm, những kí ức thời thơ ấu.  Hình ảnh “mưa thánh thót” và “chiều nghe thu vàng” mang đến cảm giác nhẹ nhàng, thanh tịnh của mùa thu. Những bông súng nở trên ao làng, nở như sao sáng trên làn nước xanh – một hình ảnh gợi lên vẻ đẹp bình yên và sự trong trẻo của nơi làng quê thôn dã.  Bức tranh nơi thôn quê  càng trở nên mơ màng, huyền diệu hơn khi có hình ảnh “màu khói tỏa mong manh”. Khói bếp nhà ai thoang thoảng khiến lòng người bâng khuâng, nhớ về những câu ca dao, những lời ru ngọt ngào của mẹ. Bức tranh quê sống động hơn khi có “tiếng sáo diều chao lưng trời” và tiếng “ai đang xin lửa”. Tất cả đã tạo nên một cảnh sống bình yên, nhẹ nhàng nơi thôn dã. Ở hai câu thơ cuối tác giả thể hiện sự tưởng tượng từ đó gửi gắm những cảm nhận riêng của mình. Hình ảnh “hồn quê theo khói lên trời từ lâu” là một sự tiếc nuối, tiếc nuổi về những giá trị truyền thống, những kỷ niệm xưa cũ dường như đã phai nhạt theo thời gian.  Tóm lại, bài thơ “Giữa quê lòng bỗng nhớ quê” của Chử Văn Long là một tác phẩm đầy cảm xúc, khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu và nỗi nhớ quê hương.  Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế, hình ảnh chân thực và những biện pháp nghệ thuật độc đáo để gửi gắm những tình cảm sâu nặng này.  Đoạn thơ khơi gợi trong ta lòng biết ơn, trân trọng những kỷ niệm và cảnh vật quê hương, nhắc nhở mỗi chúng ta về trách nhiệm giữ gìn và phát huy những giá trị tốt đẹp của quê nhà.

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *