📘 Tải 100+ tài liệu nghị luận văn học, 100+ đề thi học sinh giỏi ... chỉ 1 Click

Phân tích hình ảnh yếm đào qua cảm nhận của nhân vật trữ tình trong văn bản Con ơi (Đồng Đức Bốn)

Đề bài: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) Phân tích hình ảnh yếm đào qua cảm nhận của nhân vật trữ tình trong văn bản Con ơi (Đồng Đức Bốn)

CON ƠI

Nhà ta nắng dột vào trưa
Con nằm chiếu rách để mưa trùng trình

Mẹ đi gánh nước giếng đình
Bỏ quên cái tình vào chiếc võng gai
Bỏ quên vào những ban mai
Chiếc cầu bắc bởi hai quai yếm đào

Con đừng mơ đến trăng sao
Chớ tin vào cái ngọt ngào người cho
Sang sông không để đắm đò
Luyện chân thật vững mà đo bùn lầy.

                                                                        Hải Phòng, tháng 6 năm 1992 (Đồng Đức Bốn, Nguồn https://baophunuthudo.vn)

Chú thích: Đồng Đức Bốn (30 tháng 3, 1948 – 14 tháng 2, 2006) là một nhà thơ Việt Nam. Ông được sinh ra trong một gia đình lao động nghèo ở ngoại ô Hải Phòng.

Dàn ý

Phân tích được những biểu hiện hình ảnh “yếm đào qua những bằng chứng dẫn từ văn bản 

-Từ xưa, “yếm đào” là trang phục truyền thống gắn liền với người phụ nữ Việt Nam, tượng trưng cho nét duyên dáng, mộc mạc.

-Khi được dùng để ví với chiếc cầu bắc qua sông, hình ảnh ấy trở nên vừa quen thuộc vừa mới lạ: gợi sự kết nối, nâng đỡ, dìu dắt của tình yêu và tình mẫu tử.

-Nhưng ở trong bài thơ, nó lại được đặt trong mạch cảm xúc đầy xót xa, khi “cái tình” bị “bỏ quên” vào võng gai và những ban mai. Nhân vật trữ tình – người cha – đã cảm nhận sự chông chênh, mong manh của hạnh phúc gia đình. Hình ảnh “chiếc cầu bắc bởi hai quai yếm đào” không chỉ đẹp mà còn hé mở nỗi đau, cảm xúc day dứt của người cha.

Đánh giá được hình ảnh “cây cầu” trong đoạn trích

-Qua cảm nhận của nhân vật trữ tình, hình ảnh thơ ấy trở thành biểu tượng cho những mối tình cảm mỏng manh, dễ vỡ, đồng thời nhắn nhủ con người cần trân trọng tình nghĩa gia đình.

-Đồng Đức Bốn đã sáng tạo một hình tượng vừa dân dã, vừa mới mẻ, chứa đựng nỗi buồn riêng mà lại chạm đến trái tim người đọc.

Bài văn mẫu tham khảo

Trong bài thơ Con ơi của Đồng Đức Bốn, hình ảnh “chiếc cầu bắc bởi hai quai yếm đào” gợi một vẻ đẹp vừa thân quen vừa thấm đẫm nỗi buồn. Yếm đào vốn là tấm áo của người phụ nữ Việt xưa – biểu tượng cho sự dịu dàng, tảo tần, cho tình yêu và sự hi sinh âm thầm. Khi được ví như “chiếc cầu bắc”, hình ảnh ấy trở nên thật độc đáo: chiếc cầu của tình mẹ, của yêu thương nối liền hai bờ cuộc sống lam lũ. Nhưng ẩn sau đó là nỗi xót xa khi “cái tình” bị “bỏ quên vào chiếc võng gai, bỏ quên vào những ban mai”. Người cha trong bài thơ không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của yếm đào mà còn thấy trong đó sự mất mát, chông chênh của hạnh phúc gia đình. “Chiếc cầu” ấy vì thế vừa mềm mại, nữ tính, vừa mong manh, dễ gãy – như chính tình cảm con người giữa cuộc đời nhiều bão giông. Hình ảnh yếm đào trong thơ Đồng Đức Bốn giản dị mà sâu sắc, gợi thương, gợi nhớ, khiến người đọc thấm thía hơn về tình yêu, tình nghĩa và sự hi sinh lặng lẽ của người phụ nữ Việt.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *